Thứ Tư, 29 tháng 9, 2010

Thành phố nào ở Ấn là an tòan nhất cho phụ nữ?

Câu hỏi này được hỏi rất nhiều bởi những người phụ nữ khi lần đầu tiên đến Ấn Độ. Và đây là một survey được chọn ra từ 8 thành phố nổi tiếng nhất ở Ấn Độ ( Ahmedabad, Bangalore, Chennai, Delhi, Hyderabad, Kolkata, Mumbai, và Pune), chúng ta cùng xem cảm nghĩ của họ như thế nào về sự an tòan của những thành phố này.

Thật ra, câu trả lời còn ít nhiều phụ thuộc vào cách bạn định nghĩa về cái "tốt nhất", như " bạn có cảm thấy thỏai mái khi diện những bộ váy ngắn hay những chiếc áo không dây khi ra đường?"," Bạn có cảm thấy an tòan khi một mình đi những nơi đông người mà không bị quấy nhiễu?". " và cảm thấy an tòan khi đi hóng mát một mình ở những nơi yên tĩnh?".

Và câu hỏi được đặt ra là thành phố nào ở Ấn thật sự an tòan nhất cho người phụ nữ còn phụ thuộc vào nhiều tiêu chí.



Về mặt an tòan, thì Chennai là một thành phố mà ở đó 75% phụ nữ cho rằng họ cảm thấy an tòan khi đi trên những con đường vắng vẻ, và 80% nói rằng họ không bị quấy nhiễu ở những nơi công cộng.

Điều này là một trường hợp ngọai lệ. Vậy tôi có cảm thất tốt khi sống ở Chennai không?. Tôi không cho là vậy. Vì đây là một thành phố khá là bảo thủ, khi 30% phụ nữ cho rằng họ không cảm thấy thoải mái khi diện những bộ độ tân thời khi ra đường. Trong khi, nó trái ngược lại hòan tòan với 64% phụ nữ ở Mumbai. Thêm vào đó, Chennai khá là nóng vào mùa hè, mà phải ăn mặc một cách khiêm tốn sẽ làm cho tôi cảm thấy không dễ chịu một chút nào.

Theo ý kiến thăm dò, thành phố đáng sợ nhất ở Ấn cho phụ nữ đó là Delhi và Bangalore. Chỉ duy nhất 40% phụ nữ ở Bangalore là không bị quấy rối. Hơn nữa, chỉ 38% phụ nữ ở Delhi cảm thấy an tòan khi đi hóng mát một mình, và cuối cùng là 75% cho rằng Delhi là một thành phố không an tòan cho những người phụ nữ còn độc thân.

Nhưng thành phố Bangalore lại vẽ lên một bức tranh thật thú vị, khi những người phụ nữ nơi đây lại sẵn sàng làm những thứ mà họ thích, bất chấp những tiêu cực. 42% thừa nhận rằng việc hút thuốc và mua rượu một mình là điều bình thường, là một con số cao nhất mà người phụ nữ có quyền bình đẳng hơn những thành phố khác. Nhưng tất nhiên là không thể tránh những ánh nhìn dè biểu và hiếu kỳ của người dân.

Bên cạnh đó, Bangalore cũng có cái bảo thủ riêng. Duy nhất 37% cảm thấy thỏai mái khi mặc những bộ đồ hở vai hay váy ngắn. Trong khi đó, Hyderabad lại bảo thủ hơn khi chỉ có 28% phụ nữ không cảm thấy ngại ngùng khi diện nó ra đường.

Vì vậy, tất cả mọi tiêu chí đều được xem xét. Mumbai nổi tiếng là một thành phố ô nhiễm và đông dân nhất ở Ấn Độ, lại được cho rằng là thành phố an tòan nhất. 73% cho rằng họ cảm thấy an tòan khi đi bộ một mình trong những công viên hoặc những con đường vắng vẻ. Mặc dù, 38% cho rằng đôi khi họ bị quấy rối bở những lời nói giễu cợt nhưng không có hàm ý đe dọa. Tôi cũng thật sự đánh giá cao thành phố Mumbai vì tính chất quốc tế, và điều kiện sống có phần thóang hơn những thành phố khác như các nhà hàng ăn của nhiều nước, siêu thị, quán bar...

Thứ Sáu, 17 tháng 9, 2010

Tại sao tôi không được kêu "tên" chồng?

Lấy chồng Ấn Độ, tôi trở nên quen thuộc với các lề lối phong tục và văn hóa của người Ấn. Sống trong một nên văn hóa, những người qua tuổi 27 đều được gọi bằng " dì" và " chú", còn đồng lứa thì xưng hô với nhau là " sister" hoặc " brother". Còn đối với chồng, theo phong tục thì các bà vợ không được thốt hoặc kêu tên chồng. Vì điều đó thể hiện sự thiếu tôn trọng đối với chồng.

Và cũng kể từ khi tôi theo anh qua Ấn, tôi được gia đình bên chồng khuyên nhủ rằng không nên gọi tên của chồng. Mà thay vào đó, tôi chỉ được xưng hô đại khái như là " husband", " him" hoặc một cái tên thân mật được gọi hằng ngày, chứ không phải là tên thật. Còn nếu, tôi muốn kêu thì phải như thế này " Dear, please listen", hoặc là " Dear, can you hear me?". Không xuất thân từ nền văn hóa còn phong kiến, những cái tên gọi được xưng hô trong nhà càng thể hiện tình cảm của mình đối với người ấy hơn, như mẹ vẫn hay gọi ba " Anh Th, lấy giùm em cái đó", hay ba vẫn gọi mẹ tôi là " H, lấy cho anh cái kia", mọi người đều bình đẳng như nhau. Nêú phải kêu chồng là " Dear", " Darling" thì vẫn còn là một thử thách đối với tôi. Nhưng bây giờ tôi đã quen với điều đó, chỉ có điều những người bạn và người thân trong gia đình tôi vẫn lâu lâu làm trò với tôi về cách xưng hô ấy.

Và cho đến tận bây giờ, nhiều nguời bạn thân và ba mẹ tôi còn không biết tên thật của anh là gì, mà họ chỉ biết tên anh là " raj", vì đó chỉ là tên thân mật mà mọi người trong gia đình vẫn hay gọi anh. Tôi hiểu rất rõ cái khái niệm đầy rắc rối này.

Muruku, Muruku, Muruku...We love you

Lần đầu tiên, tôi dược mời ăn Muruku và một ly trà Masala vào một buổi chiều do anh là chủ xị. Một thoáng phật lòng, vì sao anh lại mời bạn gái với món nhìn thật ư là đơn giản, đến nổi tôi chẳng thèm muốn bỏ nó vào miệng. Nhưng anh cứ dồn dập, bảo tôi hãy ăn nó và uống một ngụm trà Masala là sẽ hiểu được vì sao nó là món ăn khóai khẩu của nhiều người Ấn. Tôi bĩu môi, có ý nghi ngờ rồi anh lập tức bẻ ra phân nửa và cho vào mồm tôi, kêu tôi phải nhai một cách ngấu nghiến vào, chứ đừng mắc cở kẻo lại không thể thưởng thức nó một cách ngon miệng được. Nhưng làm sao tôi có thể nhai ngấu nghiến cho được trước mặt một chàng trai chỉ hẹn hò được 2 tuần, nên tôi chỉ cắn nhẹ mà chẳng cảm nhận được mùi vị đặc biệt nào của nó cả. Trong khi đó, anh lại cứ nhai ngồm ngòam làm cho tôi tức hành hạch nên sau khi tính tiền, tôi bảo anh mua cho tôi mấy bánh Muruku để về cho nhỏ bạn cùng phòng ăn cho biết. Khà khà, sao lúc đó anh dễ dụ quá đi. Còn bây giờ, hễ bảo anh mua gì thì anh cứ hỏi là " mua cho ai", nhiều khi bực cả mình.


Sau khi về đến nhà, tôi tháo bịch ra và cho ngay Muruku vào miệng và nhai một cách ngồm ngòam rất thỏai mái. Chính là lúc này, tôi mới cảm nhận được điều anh nói là đúng. Nó thật dòn, không quá béo, không quá mặn và cũng không quá ngọt. Cảm giác lúc đó thật là khó tả, chỉ muốn ăn thêm nữa sau khi đã xực song miếng thứ nhất. Khi đã xơi hết, cảm giác còn thòm thèm nên tôi sms cho anh ngay " Thank you for your Muruku, i dont like it much but to my roomate, she super like it. So could she have some more Muruku". Tôi không muốn anh phải quá đắc ý nên tôi bảo không thích, vậy chứ trong lòng thì thích đáo để. Qua ngày hôm sau, tôi có liền một hũ Muruku to đùng.

Và cho đến hôm nay, Muruku đã trở thành một món snack không thể thiếu trong gia đình tôi. Không riêng gì tôi, ba mẹ và em tôi cũng thích mê món này. Nên hễ có đi đâu về Singapore hay India, là anh đều mang về cho cả gia đình những hủ Muruku nhiều vị như vị plain, vị spicy, vị nồng nhưng tôi và cả gia đình tôi chỉ thích vị plain mà thôi.

Thứ Ba, 14 tháng 9, 2010

Nên tặng quà cưới gì cho đám cưới Ấn?

Tôi còn nhớ đám cưới bạn của ông xã, chỉ sau đám cưới của chúng tôi 1 tháng. Lần đầu tiên, được mời đến tham dự lễ cưới của người Ấn, tôi thực sự rất háo hức nhưng cũng lo là không biết nên tặng món quà gì cho ý nghĩa. Nếu đám cưới của người Việt, thường khách mời sẽ cho bao thơ đỏ, nhưng mình đưa tiền cho họ... rồi liệu họ có nghĩ gì về mình không. Tôi hỏi anh, thì anh lại càng mù tịt, nhưng lúc đó lại may mắn là ba mẹ anh đang ở sing nên chúng tôi dò hỏi nên tặng món quà gì cho đám cưới của người Ấn. Thì họ đề nghị một trong những thứ sau đây:

  • Money : Tiền là một món quà cưới đầy truyền thống ở Ấn Độ. Nhưng đằng sau món quà giá trị ấy, thì nó lại chứa một bí mật. Đó là số tiền bạn dự định cho, nên có số 1 kết thúc ở sau. Ví dụ bạn nên cho 31$, $51, $101, $501...bởi vì số chẵn được cho là bất hạnh. Tiền sẽ được niêm phong một cách lịch sự trong bao thơ. Cô dâu chú rể sẽ sử dụng số tiến ấy để mua những món đồ trong nhà hoặc được tiết kiệm cho những khỏang phải dùng trong tương lai.

  • Jewelry : Trang sức cũng là một phần trong những món quà cưới đầy ý nghĩa từ những thời xa xưa trong phong tục người Ấn. Nó góp phần rất quan trọng trong suốt đám cưới và những nghi lễ hôn nhân. Theo quan điểm của người Ấn, thì họ cho vàng là một lựa chọn thông minh nhất vì nó đại diện cho sức mạnh và bắt đầu cho những mối quan hệ hòan hảo. Dây chuyền, nhẫn, vòng đeo tay, mặt dây chuyền...đều thích hợp cho quà tặng.




  • Housewares : Một số gia đình Ấn Độ cũng chấp nhận cách thức tặng quà như phương Tây như những vật dụng được dùng trong nhà bếp hay những thiết bị máy móc. Nhưng những món quà này nó chỉ thực có giá trị với những gia đình Ấn có lối sống hiện đại, hoặc đang sống ở nước ngòai. Các cặp vợ chồng Ấn đánh giá cao những món quà tặng như giường, khung hình hoặc nhữn thứ dùng trang trí cho nhà cửa.

  • Flower Vases : Lọ hoa là biểu tượng cho sự vĩnh hằng và hạnh phúc cho các cặp vợ chồng Ấn mới cưới. Ba chồng tôi giải thích rằng những ai mang tặng lọ hoa là thể hiện mong muốn cho sự thăng hoa hòan hảo trong tình yêu của đôi vợ chồng mới cưới. Các lọ hoa được mang tặng làm từ chất liệu thủy tinh hoặc được làm từ tinh xảo từ những nghệ nhân nổi tiếng. Màu sắc của lọ hoa phải được chon một cách hài hòa mà tinh túy như màu xanh lá cây, đỏ, xanh dương hoặc tím. Đừng chọn những màu sẵm như đen, xám và nâu vì nó tượng trưng cho sự không may mắn.

Hi vọng nhữn thông tin hữu ích này sẽ giúp được bạn nếu có dịp tham dự lễ cưới của người Ấn

Its not a matter how rich you are



Watch and think


Thứ Hai, 13 tháng 9, 2010

Chuyện hẹn hò với người Ấn!

Tôi đã nghe nhiều người bạn nói với nhau về việc họ cảm thấy bị phản bội bởi những người đàn ông Ấn Độ. Các câu chuyện dường như có chung một nội dung. Chàng trai Ấn gặp gái Việt..Nàng thì bị rơi vào bẫy tình..Còn các chàng thì cố tình cô lập nàng với bạn bè, người thân và ngay cả ba mẹ chàng. Và cuối cùng thì chàng phải nghe lời cha mẹ cho việc chọn nàng dâu tương lai.

Thực ra, trong những tình huống nhu thế này thì không ai đáng bị chỉ trích. Vì tôi hiểu được giá trị văn hóa của mỗi dân tộc.

Hẹn hò là một khái niệm rất mới đối với nền văn hóa Ấn Độ. Họ còn giữ vững quan niệm rằng cha mẹ mới là người định đọat cho cuộc hôn nhân của con cái. Nó đi ngược lại với quan điểm hiện đại là hạnh phúc của con cái mới chính là hạnh phúc của cha mẹ. Thật không may mắn, việc hôn nhân vẫn còn nằm trong khuôn khổ bị ép buộc, dựa vào áp lực của gia đình và xã hội. Vì họ tin rằng, con cái phải ngoan ngõan nghe lời cha mẹ thì họ mới có được hạnh phúc và hãnh diện với mọi người. Hầu hết 95% cuộc hôn nhân ở Ấn đều được sắp đặt bởi gia đình.

Vì vậy, mỗi cá nhân chúng ta cần phải chấp nhận và hiểu rõ về nền văn hóa của người Ấn nếu muốn xây dựng mối quan hệ bền vững với họ. Bản thân tôi hiểu rằng cha mẹ có ảnh hưởng rất lớn đối với mỗi người con tron gia đình Ấn. Bạn cần phải hiểu rõ rằng những mối quan hệ yêu đương với người Ấn thường có những kết cục khá là giống nhau, đó là ba mẹ. Và hàng lọat các câu hỏi được đặt ra rằng liệu mình có nên tiếp tục mối quan hệ đó nữa hay không?. Câu trả lời chính là bạn có đủ bản lĩnh để dứt khóat hay không một khi bạn đã thật sự yêu người ấy.

Nếu bạn chấp nhận một mối quan hệ mà không có đám cưới, thì bạn cần phải hiểu rằng bạn sẽ không bao giờ được giới thiệu với người thân hay bạn bè của anh ta. Đây không phải là một sự xúc phạm, mà đó chính là điều bạn phải biết tự bảo vệ chính mình. Tôi có nhiều người bạn cũng đang vướng phải mối tình với người Ấn, và đến khi ba mẹ của anh chàng nguời Ấn ấy biết được,thì họ lập tức đòi anh ta về cho bằng được và kiếm vợ cho anh một cách nhanh chóng.

Và tại vì sao tôi muốn nói lên điều này.. Là vì một trong những người bạn thân nhất của tôi, cũng đang trong mối tình cháy bỏng với một anh chàng Bắc Ấn và biết rằng nó chẳng đi đến đâu, nhưng bạn tôi đã chuẩn bị tâm lý để sẵn sàng cho bất kỳ tình huống nào xảy ra và chấp nhận nó một cách vui vẻ. Nhưng tôi hi vọng rằng bạn không giống với bạn của tôi, vì bạn thật sự lãng phí thời gian để duy trì một thứ mà bạn biết chắc rằng nó không thuộc về bạn.

Nhưng có lẽ bạn cần phải biết thêm nhiều về các chàng trai Ấn. Đa phần họ biết rất rõ về nền văn hóa và phong tục tập quán của họ, nhưng họ vẫn cứ hẹn hò, làm mềm lòng biết bao nhiêu cô gái để rồi cuối cùng họ biệt vô âm tính, chỉ để lại một lời nhắn là họ phải nghe lời ba mẹ cho việc kết hôn.

Điều này không chỉ xảy đến với các cô gái Việt, mà hầu hết với tất cả các cô gái từ mọi miền trái đất có chung một tình yêu với Ấn Độ. Và lời khuyện chân thành là các bạn phải tìm hiểi thật kỹ về gia đình của anh ta và tìm mọi cách bắt anh ta phải giới thiệu bạn bè hoặc người thân. Nếu anh ta tìm cách khước từ, thì không có gì phải luyến tiếc một người như vậy.

Đây là link marriage của chú rể Chinese và cô dâu là Ấn


Thứ Hai, 6 tháng 9, 2010

Em không ích kỷ như anh nghĩ !

"You and Abi better come and stay with me, we cant stay far away like this...I am gonna miss you". Em cũng muốn xum họp với anh để gia đình nhỏ của chúng ta luôn đầy ấp tiếng cười. Em mỗi người được nhìn thấy anh, em không hiểu sao em lại cần anh trong cuộc sống này. Anh là người đem lại hạnh phúc cho em nhưng cũng là người đem lại nước mắt.Em biết mỗi người trong chúng ta không ai hòan hảo, như anh đã nói rằng chính em là người đem đau khổ cho anh, nhiều khi cách nói chuyện của em không khéo léo làm cho anh phải buồn, nhưng anh là người hiểu em nhất, vẫn là người thương em nhất, lo cho em nhất. Anh không bao giận em quá một tiếng vì anh chính là người làm hòa trước. Vì anh vẫn cần em và em cũng vậy, rất cần anh.

Nhưng khi anh nói em không cần anh nữa thì anh lại sai rồi. Chỉ vì không cùng anh sống ở singapore nhưng đó không có nghĩa là anh không có trong trái tim em. Em rất thương gia đình nhỏ của chúng ta. Từ khi bé Abi chào đời, bé chưa có được thời gian dài cùng sống với cha và mẹ. Nên em rất muốn gia đình chúng ta lúc nào cũng bên nhau cả, chứ không như anh nghĩ đâu. Nhưng chưa phải thời gian này anh ạ, có thể lúc chưa có bé Abi, em sẵn sàng từ bỏ tất cả để đến với anh. Nhưng khi đã có bé rồi, em không muốn mình phải ích kỷ. Em muốn làm nhiều thứ cho con mình ngay từ bây giờ, đó chính là theo nghiệp của ba mẹ. Nên anh hãy hiểu cho em nhé. Đừng cho rằng em ích kỷ, chỉ sống ở VN để hưởng thụ cùng bé. Em biết một mình anh kiếm tiền cũng đủ cho gia đình chúng ta. Nhưng em không muốn mình sống lệ thuộc vào anh quá nhiều.