Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013

Chuyện sui gia Việt - Ấn

Nào giờ biết danh đàn ông Ấn rất gia trưởng  nên mặc dù rất yêu anh nhưng mình vẫn giao kèo trước là " Anh phải yêu và kính trọng ba mẹ em thì em mới yêu và kính trọng ba mẹ anh" và hai hoặc 3 hôm sau là mình lại bảo" Anh muốn gia đình em và em đối xử với anh và bên anh như thế nào là mọi thứ tùy thuộc vào cách bên gia đình anh đối xứ với bên em" . Cứ như vậy cái điệp khúc đó nó đã ăn vào đầu nên mình chẳng biết ox có nói lại với ba mẹ chồng không ,nhưng mình cảm thấy rất hạnh phúc khi được cả ba mẹ ruột và ba mẹ chồng yêu thương, lo lắng và luôn hỗ trợ cho gia đình mình . Ba mẹ ruột thì miễn bàn rồi, lúc nào cũng lo lắng và bảo vệ cho mình và Abi cả.


Còn ba mẹ chồng thì cũng chẳng chê vào đâu được, nên cả 2 gia đình lúc nào cũng háo hức để được gặp nhau . Có lẽ họ cũng nghĩ cho con cái là trên hết và cố gắng vun vén hạnh phúc cho gia đình mình. Mặc dù mình và Abi qua Sing được một năm rưỡi thì hết ba mẹ chồng qua thăm rồi đến ba me mình, cứ vậy 2 bên thay phiên nhau mà thăm con cháu. Có lúc vui quá, ox mình kêu ba mẹ chồng và ba mẹ vợ qua Sing chơi một thể để cùng sum hợp và tận hưởng cảm giác ấm cúng của đại gia đình


Ôi, mình nhớ lại khoảng thời gian 2 ông bà sui gia ở chung nhà với nhau , vui thật là vui . Yêu nhất cái cảm giác khi mẹ vào bếp nhìn và học bà sui gia cách nấu Upma, Idly, Rasam mặc dù 2 người chỉ ra dấu là chính . Sau đó cả nhà cùng dọn cơm ra bàn và cùng ăn. Đâu vào đó, cả 2 bà cùng tranh nhau làm việc nhà, những lúc thấy mẹ mình ( mẹ mình ko bao giờ chịu ngồi yên, rất thích làm việc nhà ) bắt đầu đi lấy chén dĩa ra rửa, cầm cái chổi quét hoặc làm bất kỳ công việc gì là mẹ chồng chạy lại và dành không cho bà sui gia làm gì cả mặc dù mẹ chồng rất mệt vì bà bị đau thấp khớp. 


 Mẹ đang học bà sui làm món Upma

Cả nhà cùng ăn uống 

Và mỗi khi một đại gia đình tụ họp 

Là mẹ chồng trổ tài nấu ăn

Không những vậy, mẹ chồng còn chu đáo đến nỗi cứ mỗi lần sắp nấu ăn là chạy đi hỏi mình xem món gì ba mẹ mình ăn không được hoặc " Mẹ nấu món này, con xem có hợp khẩn vị với ba mẹ con không, để mẹ còn nấu cái khác." Những lúc như vậy mình lại ôm chầm lấy mẹ chồng và bảo với bà " Con cám ơn mẹ nhiều lắm" và trong khóe mắt lại cau cay vì cảm động. 


Có những lúc mình bị nhức đầu kinh khủng là mẹ chồng đem dầu và bắt đầu chiêu massage Ấn. Cách massage của bà rất phê, phê đến nỗi chìm vào giấc ngủ luôn . Rồi những lần như vậy, bà không cho mình làm gì cả, bắt mình nằm trên giường "relax" , còn bà thì đi làm cơm làm nước. 




Mặc dù 2 ông bà sui đã lớn tuổi, tay chân luôn nhức mỏi nhưng hễ mỗi dịp qua thăm con cháu là ông bà mua sắm rất nhiều thứ ở Ấn, khệ nệ "tay xách nách bưng" để làm quà cho gia đình mình . Những thứ ông bà cho không phải là không có ở Sing, nhưng ông bà bảo mấy gia vị này tốt hơn mua ở đây nhiều vì ông bà chọn rất kỹ. Thậm chí, nhà mình cũng chẳng thiếu nồi niêu xoang chảo nhưng ông bà vẫn cứ đem nên giờ cái tủ bếp đầy ấp và phải cất vào kho một vài thứ .


Đồ ăn, thức uống, gia vị và nồi niêu lỉnh kỉnh được ông bà xách một đoạn đường dài từ Ấn qua Sing

Photobucket