Thứ Hai, 6 tháng 12, 2010

Thèm quá những món ăn hè phố ở Ấn !

Những ai đã mang lòng yêu quý Ấn Độ và đặt chân lên mảnh đất trù phú này, thì chắc hẳn sẽ nặng lòng hơn và quyến luyến không rời. Ấn Độ không mang một vẻ đẹp đài cát, không khóac lên mình những bộ quần áo kiêu sa cầu kỳ, mà thật chất Ấn Độ chỉ là một cô gái thôn quê mặn mà giản dị nhưng lại có một vẻ đẹp khiến người phải thật ngỡ ngàng. Khi đặt chân đến đất nước của hàng vạn vị thần linh, các bạn sẽ khám phá rất nhiều thứ vừa đáng yêu, vừa đáng giận. Nhưng đất nước Ấn Độ vẫn là một nơi tôi thầm yêu trộm nhớ mà sẽ không bao giờ tôi quên được.

Có những thứ nếu bạn chưa bao giờ đặt chân đến thì sẽ không tưởng tượng ra cuộc sống nơi đó. Thật vậy, cuộc sống ở Ấn Độ mặc dù có khó khăn nhưng nó vẫn có một tình yêu mãnh liệt mà khiến cho người như tôi càng thêm yêu thêm nhớ. Tôi nhớ nhất là những lúc chiều về, cùng anh ra phố dạo và cùng ăn những món ăn hè phố. Cảm giác này tôi sẽ không bao giờ quên, được cầm những chiếc bánh pani puri, húp hà không ngớt miệng. Hoặc những chiếc bánh Samosa chiên phồng nóng hổi...Đến bây giờ, tôi thèm có lại được cảm giác này.

Đi đâu, bạn đều dễ dàng bắt gặp những hình ảnh này đầy các ngõ ngách ở Ấn Độ



Món ăn hè phố ở Ấn Độ còn được gọi với cái tên thật đáng yêu, đó là "Chaat". Không khó để có thể thưởng thức những món chaat này, vì nó hầu hết ở mọi ngõ ngách, góc đường và giá của nó hết sức bèo. Thành phần làm nên những món chaat thường là dahi, yogurt, hành tây, và các hạt ngò gai tạo nên hương vị rất riêng. Tôi thích nhất là món pani-puri, lần nào ăn là y như lần đó tôi đều xin thêm nước me, chua chua ngọt ngọt nơi đầu lưỡi. Những món chaat phổ biến nhất ở Ấn là pani-puri, samosa, Perugu garellu, Bhelpuri.

Pani-Puri: là những chiếc bánh tròn nhỏ, được chiên phồng lên và khóet một lỗ chính giữa. Bên trong người bán sẽ nhét đầy hỗn hợp khoai tây và những hạt đậu garbanzo. Sau đó, họ sẽ đổ một ít nước me chua chua ngọt ngọt vào là bạn sẽ có ngay một chiếc bánh pani-puri


Samosa: có hình dạng như những chiếc bánh ú, nhưng được chiên giòn đều. Món chaat này rất phổ biết ở North india, người ta nhào nặn bột và cho đầy khoai tây được nấu chín, cộnh thêm những họat đậu hòa lan. Sau đó, được bỏ vào những chiếc chảo dầu ngút khói, chiên vàng đều. Và ăn cùng với chutney.

Perugu garellu: Chỉ nói đến tên nó thôi, đã đủ làm cho tôi chảy nước miếng rồi. Phải nói là tôi không bao giờ quên được hương vị rất riêng của nó, cho dù mẹ chồng tôi có làm ngon cách mấy nhưng vẫn không thú vị bằng khi được đánh chén trên những vỉa hè Ấn Độ. Có thể nói các lọai chaat chủ yếu là chiên, nên các lọai bánh na ná nhau, chỉ khác là nước sốt dùng bên ngòai. Perugu được ăn cùng với ya-ua, được rắc thêm những hạt mù tạt, black gram dal và lá cà-ri, càng làm cho hương vị đầy ngọt ngào nhưng không quá gắt.


Bhelpuri: Có lẽ duy nhất món chaat Bhelpuri là khác hẳn so với các lọai khác. Vì nó không hòan tòan dùng đến dầu để chiên. Bhelpuri còn được gọi là món snack trộn, được chồng tôi ưa thích nhất, vì không dầu mỡ, chỉ có hạt cốm trắng trộn đều với khoai tây, chutney, dal, dừa khô và bột ngò gai. Dĩ nhiên là nó được ăn kèm với một lọai nước sốt rất đặc biệt, là tamarind-based chutney


Arundhati



Arundhati là một câu chuyện tuyệt vời nói lên sự thù hằn qua nhiều thế hệ, những pha tranh đấu đầy ly kỳ thật sự cuốn hút và dẫn dắt người xem đầy mê hoặc. Thêm vào đó, là tài diễn xuất thần và rất thật của nữ diễn viên chính càng làm cho bộ phim thêm phần hấp dẫn. Đó là lý do tại sao tôi yêu South indian movie.

Arundhati thật chất là công chúa của vương triều Gadwal, có năng khiếu về hội họa và võ thuật. Sự dũng cảm của cô công chúa nhỏ được nhiều người khen ngợi như vị thần Jejamma. Và từ đó cái tên Jejmama gắn liền với cô công chúa nhỏ xinh này.



Trong khi đó, cô chị gái diu dàng và đáng yêu Bhargavi kết hôn với Pasupathi, đứa cháu trai ngang tàn và thú tính của đức vua, đã bất chấp mọi thứ và gieo rắc bao nỗi sợ hãi đến các người hầu gái bằng hành động dâm lòan của hắn ngay tại cung vua. Sau khi cưỡng đọat và giết cô giáo mù dạy múa của Jejmama, thì người vợ đáng thương Bhargavi đã tự chọn cái chết cho chính mình.



Để trả thù Arundhati đã đáng Pasupath, trói hắn trên lưng ngựa và thúc ngựa chạy ra khỏi cung vua. Mặc dù mang nhiều thương tích nhưng hắn đã không chết, và được cứu thoát bởi một nhóm người Agoras. Từ đó hắn học những phép thuật và trở nên ngày cành độc ác.



Sở hữu những phép thuật thấp hèn và sự hiểm độc, hắn đã quay trở về để trả thù Arundhati, và ngẫu nhiên đúng vào ngày cưới của cô.



Some excellent posturing and slashing later, including a take on the drum scene from House of Flying Daggers, Arundhati defeated him and imprisoned him in the palace, still alive but trapped in a fairly well constructed tomb.

Một vài cảnh quay thật xuất sắc, có lấy bối cảnh múa họa trống từ" House of Flying Daggers", và Arundhati một lần nữa lại đánh bại và giam cầm hắn từ đó tại chốn hòang cung, mặc dù vẫn còn sống nhưng hắn bị bị giam giữ dưới ngôi mộ được xây cho riêng hắn.



Hai thế hệ sau và lại xuất hiện một Arundhati mới, cô trở về ngôi làng của mình để chuẩn bị cho đám cưới của mình. Pasapathi bây giờ đã trở thành một linh hồn quỷ dử, đuợc chôn sâu dưới ngôi mộ và các vị cúng tế ngày đêm đọc kinh để tránh linh hồn của hắn siêu thóat. Nhưng hắn rất tinh ranh và ma quái, đã dụ những con mồi mới đến ngây thơ để có thể đập nát ngôi mộ chôn hắn. Vá giấc mơ thành hiện thực, hắn đã dụ được cặp vợ chồng mới cưới bước vào chốn hòang cung bị bỏ hoang và giải thóat cho hắn. Pasupathi đã có thể mở được những ống khóa ngôi mộ và tìm cách giết cha của Arundhati, nhưng mọi nổ lực trở nên vô vọng vì hắn cũng không thể thóat ra được chốn hòang cung đã bị ếm bùa.



Cuối cùng mọi nỗ lực của hắn đã trở nên ngày càng mạnh mẽ và đã phá vỡ được bùa ếm nơi chôn sâu linh hồn của hắn. Arundhati giờ đây phải tìm ra cách để biến linh hồn của hắn thành tro bụi, bằng không cô phải trở thành vợ của hắn và tất cả những người thân trong dòng tộc của cô phải chết. May mắn thay, cô có được sự trợ giúp từ tín đồ Hồi giáo, người có thể phá được những ác quỷ hòanh thành giết hại dân làng. Nhưng đáng tiếc là ông phải bỏ mạng sống của mình khi đang cố gắng giúp Arundhati lấy thanh kiếm để giết con ác quỷ ấy. Vậy mọi nỗ lực của ông có thể giúp được cô hay không?. Liệu cô có thể nhớ lại thời quá khứ vàng son đầy dũng mãnh của mình đã một lần giết được con quỷ bạo hành?.





Tôi rất thích thú khi coi bộ phim này, diễn viên chính đầy uy nghi và thần thái diễn xuất đã thực sự cuốn hút người xem. Anushka trông thật đẹp trong bộ phim, cô xứng đáng được khen ngợi tài diễn xuất và cũng như những giải thưởng về điện ảnh. Tôi cũng thích Sonu Sood, nhưng có lẽ không phải trong bộ phim này. Nó là một vai phản diện mà anh thể hiện khá là thành công.

Xem phim online tại đây

Bad Airtel customer service in India!

Gần 2 tuần nay, tôi không chat được và khoe hình bé Abi cho gia đình bên chồng xem. Tôi gọi cho em chồng và hỏi nguyên nhân, thì được biết là internet của nhà hiện thời không hoạt động và cũng chẳng biết đến bao giờ mới họat động lại. Và cũng chính điều này làm cho mọi công việc của em tôi bị trì trệ, nó rất bứt xức và được thể hiện rõ qua giọng kể đầy phẫn uất.

" Sir, ông không thể dùng Internet tạm thời vì vẫn chưa thanh tóan tiền bill".

Đó là giọng nói chắc nịch từ đầu dây bên kia của người đại diện dịch vụ khách hàng Airtel khi em tôi gọi điện để biết lý do tại sao Internet tự nhiên bị cắt. "Nhưng bên ông đã không gọi cho chúng tôi biết và mọi thường đều có nhân viên đến thu tiền?". Đầu dây bên kia lại tiếp tục " Chúng tôi thành thật xin lỗi, vì chúng tôi mới vừa cắt dịch vụ thu phí tận nhà. Và anh cần phải đi đến nơi thu phí của chúng tôi". Đó hòan tòan là tin mới đối với em tôi, vì không hề có thư từ hoặc một thứ gì để cho biết rằng Airtel đã hòan tòan không còn dịch vụ thu phí tận nhà.

Sau đó, thì anh ta cũng đưa cho em chồng tôi địa chỉ gần nhất là Quli QutabSha stadium, nới chấp nhận trả tiền bằng cash. Ngay lập tức, em đến ngay điểm trả tiền nhưng cuối cùng lại vác mặc sầu não về nhà. Đến đây, thì tôi cũng cảm nhận được một phần nào khó chịu cho những việc đau đầu như thế này khi còn ở India.

"Em thật sự bực bội vì cái service f*** này". Uhm ah, bắt đầu rồi đây " Sao đó thì sao hả em?"

" Chị coi, bọn ngu ngốc này nó cho em địa chỉ ở Quli stadium, nhưng khi em tìm ra thì nó lại ở chỗ Divyashakthi Commercial Complex, em chạy đến chỗ đó thì lại bảo em là không chấp nhận trả tiền bằng cash đã 6 tháng nay rồi"

" Em liền gọi cho bọn Airtel một lần nữa và được cho địa chỉ mới để thanh tóan bill. Người nói chuyện với em là giọng phụ nữ, em có chút bực bội hét lên rằng cô ta có biết là chổ em và Madina Guda cách nhau bao xa không mà lại đưa cho em một nơi vớ vẩn như vậy. Đáp lại em là tiếng gác máy thiếu lịch sự."

" Em cố gắng gọi thêm lần nữa để giải quyết cho xong, thì lần này đầy dây bên kia là một người đàn ông. Em xin hỏi cho địa chỉ gần Ameerpet, nơi chấp nhận thanh toán tiền bằng cash. Thì hắn bảo em lại Chikkadpally, chỉ cách có mấy dặm đường là đến nơi thôn quê nơi ba mẹ ở. Và chỉ duy nhất, người sau cùng em nói chuyện cũng cho em em địa chỉ gần Ameerpet, hơi nhẹ nhõm em hỏi lại cho chắc ăn rằng chỗ đó có chấp nhận thanh toán bằng cash. Thì được đáp lại" sorry, sir. Only cheques"

Ngay lúc này, thì em không kiềm chế được nữa. Em gào lên và đòi gặp bằng được người có thể giải quyết vấn đề này " Gr....Các anh làm ăn kiểu gì vậy". " Sir, what is the problem? What happened?". "Ok, đầu tiên là các anh cắt internet mà không hề báo trước, và sau đó tôi cố gắng tìm cách để thanh toán thì các anh lại cho những địa chỉ hòan tòan không chấp nhận cash. Tôi nói chuyện với hầu hết các nhân viên của anh và bọn họ cho tôi nhưng nơi mà không nằm trong khu tôi sinh sống. Thậm chí có người còn dập máy khi tôi còn đang nói chuyện. Vậy làm sao tôi có thể thanh tóan bill cho các ông. Chỉ còn cách là trả tiền trên mạng bằng card nhưng các ông đã cắt Internet." " Sir, tôi thành thật xin lỗi. Tôi sẽ lập tức nối mạng cho ông và ông có thể thanh toán bằng hình thức online trong 24 giờ tới."

Đã trễ một ngày làm việc, nên em tôi xin nghỉ phép để ở nhà giải quyết tiền bill cho xong.

Tôi không ngờ cơn giận dữ của em chồng tôi lại lên cơn cực độ như vậy. Vì tôi nhớ, những lần trước khi tôi than phiền về những service đến chồng và em thì họ tìm mọi cách biện bạch cho hệ thống phát triển đầy cũ rích ở India. Nhưng giờ đây, em lại bảo em không hề muốn "deal" với bất kỳ stupid Indian nào nữa vì em đã phát ngán họ lện tận cổ. Thật tế cho thấy rằng customer service của Airtel rất tệ, họ làm cho khách hàng dường như muốn điên lên và thậm chí còn muốn chửi thề như em tôi chẳng hạn. Hầu như những lúc có vấn đề như thế này, thì mất ít nhất từ 2-3 tuần thì mới mong có thể giải quyết được.

“The problem is with your router.” Họ gọi cho em tôi để cho biết tình hình. “I’m sorry, tôi không thể nối máy cho anh đến maintenance department được. Anh có thể gọi đến số này". Và số đó không họat động. “ Vấn đề của anh đã được tìm ra, chúng tôi sẽ lập tức gởi một technician xuống để sữa chửa".

Nhưng họ làm sao qua mặt được em chồng tôi, vì chính em tôi là dân IT engineer " Nghe đây, tôi không cần một technician nào cả. Vấn đề ở đây là do từ mạng chính của anh. Tôi muốn biết nguyên nhân thật sự và đến khi nào thì tôi mới có thể sử dụng được Internet. Còn bây giờ, thì anh phải tìm ra nguyên nhân chính, nếu không thì chuyển máy đến người có khả năng giải quyết được vấn đề này. Đừng để cho tôi phải mất thời gian cho việc ngu xuẩn này." Sau đó, thì em tôi được bảo chờ máy " Àh, anh đúng. Vần đế là do từ nơi chúng tôi. Chúng tôi sẽ lập tức khắc phục tình trạng này. Nó chỉ mất khỏang 5 tiếng. Và sau đó là anh có thể sử dụng Internet ngay lập tức . Anh không cần phải làm gì hết. Is there anything else i can help you with?".

Đến giờ này, tôi vẫn không biết em đã có Internet để xài chưa, vì ông bà nội rất muốn xem hình bé Abi đợt vừa rồi.