Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

Christmas and new year decoration in Orchard Road


Tối qua cả nhà cùng ra khu Orchard dạo cảnh Noel mặc dù đã qua rồi, nhưng vẫn còn dư âm đâu đó nên cảnh vật vẫn lung linh và đầy ắp người dạo phố .

2 vợ chồng mới cãi nhau . Vậy mà để có shoot hình đẹp cả 2 không ngần ngại cười tươi :))


Phía bên trong cây thông là đèn chùm được kết từ những hạt pha lê trong suốt . Daddy phải nằm bẹt xuống sàn mới có thể tạo ra shoot hình này cho 2 mẹ con 


Thật ra ngay từ đầu không có ý định ra ngoài Orchard dạo cảnh , nhưng vì ông hàng xóm bảo ra đó đi xem cây thông được trang trí bằng 28,000 viên đá pha lê do công ty trang sức kim cương nổi tiếng Swarovski thiết kế . Cây thông cao đến 20m xanh pha lê trong suốt sáng bừng cả khu phố mua sắm . Mà cũng may là cả gia đình chọn trang phục xanh biển nên có những bức ảnh nhìn lung linh đẹp


Ảo thuật và xiếc đường phố đến từ Japan .Abi thích coi mấy cái show này lắm , coi say sưa và cứ hỏi tại sao lại làm được vậy . Hâm mộ nên bảo mẹ cho chụp hình với chú. Chụp xong chú bảo vào FB like cho chú nhé :))
Photobucket

Thứ Bảy, 26 tháng 12, 2015

Manchuaria.... Husband's hometown

 Mình thích khung cảnh quê bình dị,  thời tiết thoáng đãng với cách hàng dừa thốt nốt cao chót vót . Mình thích được ngắm cảnh hoàng hôn trên núi gần nhà ông xã , được nắm tay anh và dạo bước trên những con đường quê thơm mùi cỏ, đất và cả mùi phân bò đặc trưng. Được ăn những món cây nhà lá vườn , được uống sữa bò tươi , được nếm mật ong nguyên chất , được uống Kalu ( rượu thốt nốt) đến nóng rừng cả mặt , được ăn bắp nướng mới vửa cắt . Nói chung về India là 2 vc chỉ thích sống gần với thiên nhiên mà thôi
 
Con đường làng rộng trải dài với nhiều cây thốt nốt


Vùng quê Manchuria nổi tiếng về dừa thốt nốt .   

Cảnh hoàng hôn trên núi đằng sau nhà ông xã



Bắp vừa cắt xong là nướng tại chỗ luôn 

Nội Abi thuê người leo lên cây lấy mật ông thiên nhiên cho mẹ xách về Sing 
Photobucket


Indian bad habits

Một điều mình không hề thích về người Ấn là thói quen sinh hoạt giờ giấc không được "bình thường" . Không được bình thường ở đây là giờ giấc hoàn toàn trái ngược với lối sống của người châu Á nói chung , người Việt nói riêng . Họ không đề ra một thời khoá biểu , mà đụng đâu làm đó. Lúc mình than phiền với xã thì anh bảo rằng đây là thói sống quen thuộc từ đời này sang đời khác , không thể vì mình mà thay đổi được. Nên số phận của mấy bạn Việt mà về Ấn chơi thì phải chuẩn bị tư tưởng là ăn uống toàn rơi vào giờ "thiêng" không đấy nhé

Các hàng quán bán đồ ăn sáng ở VN mở cửa lúc 6h , ở quê người ta còn mở lúc 5h sáng. Vậy mà các bác Ấn ( không đi làm) thì ngủ đến 9h , vào bếp chuẩn bị bữa sáng rồi dùng bữa trễ lắm là 10.30h . Giờ này gd mình ở VN đã chuẩn bị nấu cơm trưa , còn người Ấn thì ung dung dùng bữa . Sau đó nhâm nhi trà Chai , đến 2.30h trưa mới vào làm cơm trưa . Thì tưởng tưởng mấy giờ mới ăn tối. Mình nói luôn nhé , ăn tối sớm lắm là 9h , có khi 10h ăn xong là vào giường "thăng" luôn. Ăn vậy hỏi sao mấy bác gái không mập bụng và ai ai cũng dùng thuốc "tiểu đường" là hiểu rồi hén. Mà ngộ là thói quen xấu vậy, mà họ không hề sửa . Làm cả 2 mẹ con nhiều lúc bụng đói cồn cào mà cơm canh chẳng có , tội cho Abi về Ấn ăn uống không đúng giờ :( . Nên mình chẳng bao giờ gởi con về dù cho mẹ chồng có mở lời trước .

Năm ngoái bị thê thảm về vụ ăn uống , nên ngày về quê là từ sáng sớm đã giục chồng gọi điện bảo gia đình chuẩn bị nấu nướng để về đến nơi là ăn luôn . Vậy mà xe về đến nhà 9h tối, cơm canh chưa chuẩn bị gì . Hỏi thì bảo là điện thoại chồng hết pin , không liên lạc được nên chẳng biết chính xác mấy giờ về để nấu chờ cơm . Ăn vậy là về lại Sing giụt luôn cái bao tử
Photobucket

Back to India again


Đã đúng 1 năm mình mới vào lại blog để update thông tin về văn hoá gia đình Việt Ấn . Sẵn update chuyến đi về Ấn vừa rồi luôn . Mình cũng nói rõ là ông xã mình đến từ vùng Talangana , city là Hyderabad ở Nam Ấn . Nên các thông tin mình đưa ra là chỉ vào vùng này thôi nhé, còn những vùng khác của Ấn thì mình chưa có dịp biết nó khác như thế nào .
Mình thì sợ cái nóng của Ấn lắm , có những ngày lên đến hơn 40 độ nên hễ về Ấn là đi đúng vào mùa đông cho dễ chịu tí . Kinh nghiệm từ mùa đông năm ngoái ở Hyderabad nên năm nay mình đem rất nhiều áo ấm và vớ , đến tận 3 kgs vì ban đêm là buốt đến thấu xương . Vậy mà mới bước ra khỏi phi trường Hyderabad đã không cảm nhận được cái lạnh , thay vào đó là không khí man mát mà thôi . Từ phi trường về đến khách sạn Haritha ( năm ngoái cũng ở đây) là 2.30 sáng nên vào phòng là làm giấc ngon đến sáng luôn.

Tám giờ sáng nhìn qua cửa sổ với hi vọng trời mát giùm, ai dè nắng lên khá nóng . Còn mớ đồ lạnh coi như dẹp qua một bên luôn .

Ở Ấn ăn sáng cũng quay đi quẩn lại là Chapati, Dosa, Puri, Idly, Upma thôi nha . Mà nếu người Việt như mình ăn vậy là phải chuẩn bị tư tưởng là tự nấu mì gói đi nhé . Cũng may là đợt này về đem hơn hẳn mười mấy gói cứu trợ cho 2 mẹ con. Mặc dù là đã ăn quen với thức ăn Ấn lắm luôn , nhưng ăn một hơi mấy ngày liên tục thì không hề ở Sing . Sảnh ăn sáng rất sạch sẽ , thơm dễ chịu và thoáng nên ngồi vừa ăn vừa cảm nhận về Ấn từ từ cũng hay


Ăn sáng , trả phòng xong là 12h trưa . Tranh thủ đi kiếm mấy cái service apartment để book cho cả gia đình chồng cho tuần sau . Đi vòng vòng khu Kondapur , xem được vài căn thì chấm được em Oyo theo tiêu chí bathroom và toilet sạch sẽ là mình chịu . Phải nói là mình rất sợ mấy cái hotel không đạt chuẩn của Ấn , mắc mà toilet thì dơ không chịu nổi . Nước đọng lênh láng trên sàn, tường thì hoan ố , bàn cầu thì bẩn đen . Ở đâu cũng được chỉ cần cái bathroom và toilet sạch sẽ là mình mới cảm thấy thoải mái ở đó . Nên các bạn nào qua Ấn du lịch , nếu được thì nhờ ai đó đi xem trước cái bathroom nhé . Ở Ấn coi trước vô tư luôn
Xem sơ sơ vậy thôi mà cũng mất hơn 2 tiếng thì mới bắt đầu chạy xe về Manchuria , quê nhà cách city khoảng 6 tiếng . Nơi cảnh vật thanh bình đang dang tay chào đón

Photobucket