Thứ Tư, 1 tháng 6, 2011

Gia đình chồng tôi tại Việt Nam

Cuối cùng thì tối nay gia đình mình phải nói câu tạm biệt đến gia đình bên nhà chồng-đã dành thời gian trong vòng 10 ngày viếng thăm Việt Nam và gia đình tôi,đặc biệt là bé Abi, thực sự đã làm cho sợi dây sui gia giữa 2 gia đình càng thêm gắn chặt hơn. Mặc dù rào cản ngôn ngữ vẫn còn đó, nhưng không làm phại nhạt tình cảm của 2 bên.


Bé Abi cứ luôn miệng gọi Daddy, chẳng thèm ngó ngàng gì đến ông bà ngoại và mẹ nữa. Ai cũng bảo là nữa lớn rồi thế nào bé cũng theo cha mà thôi, nhưng chỉ có mình hiểu được bé vẫn rất thương mẹ. Ông bà nội thì khỏi nói rồi, thương bé lắm, cứ muốn ôm hôn...nhưng vì đây là lần đầu tiên bé tiếp xúc với ông bà nội nên còn tỏ ra sợ sệt. Riêng bà nội thì dễ mau nước mắt lắm. Cứ nghĩ đến việc lại xa cháu và không biết trong bao lâu mới gặp lại thì mắt bà đỏ hoe, lại làm cho tôi rất xúc động và hứa trong thời gian gần nhất; vợ chồng tôi sẽ sắp xếp đưa bé về Ấn Độ.

Tôi cảm thấy thật hạnh phúc khi cả gia đình chồng tôi đã tỏ ra thích nghi với các món ăn VN trong ngày đầu tiên ở đây, điều mà không xảy ra trước đây

Ba chồng tôi tỏ ra thích thú...thậm chí đã làm cho chồng tôi rất ngạc nhiên khi ông không cần ai hướng dẫn về cách ăn như thế nào

Tội nghiệp cho bé là không ăn được, chỉ chạy lòng vòng đến hết người này qua người nọ

Khi tôi thông báo với ba mẹ rằng gia đình bên chồng tôi sẽ qua VN 10 ngày thì lập tức ông bà lên kế hoạch để đưa sui gia đi chơi xa. Chọn đi chọn lại, cuối cùng Vinpearl land là điểm đến của gia đình. Nơi đó, mọi người sẽ có khoảng thời gian dành cho nhau một cách thân mật và hữu tình hơn. Và sẽ có dịp cùng nhau ngồi quây quần trò chuyện và để hiểu về nhau thêm nữa.



Ai cũng bảo 2 anh em chồng tôi chẳng ai giống nhau về ngoại hình và cả tính tình. Em chồng tôi tướng tá nhỉn hơn anh nhiều, nhưng tính tình cực kỳ dễ thương.

Dù đã lớn tuổi, nhưng ông bà vẫn luôn dành cho nhau những lời nói yêu thương mà đôi lúc làm cho người khác ngượng ngùng thay

Sau này tôi mới biết, anh chơi bóng bàn cực kỳ giỏi. Super

Trước đó, tôi rất đau đầu vì không biết làm sao để sắp xếp cách ăn uống theo kiểu Ấn, vì ba mẹ chồng tôi rất khó dùng những món ăn khác ngoài món ăn Ấn Độ. Và để thuận tiện, tôi nói anh hãy đem những món ăn mà ba mẹ có thể ăn được trong thời gian ở đây. Nhưng thật bất ngờ, ba mẹ chồng tôi đã đáp lại những tình cảm mà ba mẹ tôi dành tặng riêng bằng việc thích nghi trong việc ăn uống. Ông bà bắt đầu thấy thích nước tương, nước mắm và mua hẳn 5 chai nước tương để đem về Ấn...mặc dù trước đây có lần tôi đã cho ông bà nếm thử. Và tất nhiên liền là gia đình tôi cũng dành hẳn một ngày cho gia đình anh nấu những món Ấn Độ để mọi người ai ai cũng đều thích nghi .

Cả nhà cùng vui chơi dưới biển

Cả 2 vợ chồng tôi đã thấm mệt khi dắt ba mẹ và em chồng tham quan khu quận 1 một ngày dài

Mẹ và anh dành trọn một ngày để đãi gia đình tôi những món ăn Ấn Độ do bà ra món.

Mẹ chồng tôi hì hục nặn và làm ra những chiếc bánh mì Chapati.

Có lẽ nói anh là người con hiếu thảo nhất ngay cả khi đã lập gia đình. Sự hiếu thảo của anh đã dần dần chiếm trọn tình cảm của ba mẹ tôi. Đó là điều khẳng định trong việc chúng tôi đã quyết định không lầm khi đến với nhau ngay cả dưới sự chống đối từ 2 gia đình

Trên nét mặt ai cũng hằn lên niềm hạnh phúc và vui vẻ

Cháu nội trai đầu tiên của ông bà đã khiến ba mẹ chồng không quảng đường xá xa xôi để qua thăm cháu

Bé là sự kết nối của 2 gia đình không cùng nền văn hóa và tiếng nói.


Chúng tôi đã có hẳn 10 ngày cùng nhau ăn uống, cười đùa, và trò chuyện. Vậy mà tối nay gia đình anh đã rời Việt Nam. Thời gian trôi qua nhanh quá, nhưng cũng đủ tôi thể hiện vai trò con dâu hiếu thảo và một người vợ tốt để mẹ anh không còn buồn phiền hay rớt nước mắt nữa, mỗi khi nghe được con trai và con dâu có chuyện không lành. Và chắc chắn trong năm sau, vợ chồng tôi sẽ cố gắng để đưa bé Abi và ba mẹ tôi đến đất nước Ấn Độ để ra mắt mọi người bên gia đình chồng.