Thứ Bảy, 24 tháng 4, 2010

Kiện hàng từ Ấn Độ

Sau khi sinh xong Abi, mình bị stress và cũn chính vì vậy các tuyến nội tiết bên trong cũng thay đổi nên làm cho da dẻ của mình không còn hồng hào như ngày trước nữa. Mà thay vào đó, là một làn da xanh xao, lúc nào cũng mệt mỏi. Mẹ mình có hốt mấy bài thuốc bắc, nhưng lại đắng quá vả lại mất công sắc thuốc, rồi nấu thuốc cũng gần 3 tiếng đồng hồ. Nên mình lười không muốn uống.

Anh thấy vợ không còn như ngày trước nữa, nên cũng tìm mọi cách để mình lấy lại da vẻ như hồi còn trẻ. Thế là, anh gọi điện cho em trai, bảo chú vào bệnh viện chuyên về Ayurvedic, nói tình trạnh bệnh của chị dâu rồi gởi qua đây.

Và cách đây 2 ngày, mình nhận được một kiện hàng gởi từ Ấn Độ. 2 vợ chồng thấp thởm hồi hộp, vì ba mẹ chồng nói có gởi quà cho bé Abi. Mới vừa mở ra, nhìn thấy một đống chai lọ thuốc, tò mò khui vài lọ thì mình giật bắn người lên, lắc đầu nguầy nguậy và bảo là không muốn uống vì màu của nó thật đen, nhầy nhầy và mùi hăn hắc. Anh quệt một ít lên ngón tay rồi đưa vào miệng nếm, quay qua bảo với mình rằng nó an tòan, mùi vị dễ uống rồi cố thuyết phục mình uống. Thấy anh tận tình quá, nên tôi phải cố gắng uống để không bỏ công anh .

Một đống chai lọ, tòan thuốc và thuốc




Thế là anh đảm đang luôn vai trò nhắc uống thuốc và pha sẵn rồi đưa cho tôi. Tôi chỉ cần mở miệng rồi uống, chứ không cần phải đi lấy thuốc nên tôi phải kiên trì cho quá trình điều trị này mới chóng khỏi.

Còn đồ của Abi, thì khỏi phải chê rồi. Ông bà nội tự đi chọn đồ, vậy mà kích cỡ vừa in. Mặc ra đường, bé là đề tài tâm điểm của mọi người. Ai cũng muốn ôm và chụp hình chung với bé, mà chẳng màng đến ba mẹ của bé gì cả.

Ông bà nội gởi cho bé 4 bộ đồ


Tuy còn nhỏ, nhưng bé đã biết tạo dáng.








1 nhận xét: