Diary of Vietnamese-Indian wife
Thứ Tư, 16 tháng 3, 2016
First time baking
Dạo nay mình dành thời gian nhiều cho việc nấu ăn tại gia , sau khi đọc một loại các bài báo về an toàn thực phẩm . Mình có cảm giác là đồ ăn mình làm ra thì lúc nào cũng vệ sinh , tươi , bảo quản tốt nên cả nhà ăn rất "mạnh" miệng và tất nhiên là ăn sao để có sức khoẻ tốt luôn là điều mình đặt lên hàng đầu . Vì chồng là người Ấn nên chế độ ăn uống trong gia đình cũng có phần đa dạng và phong phú hơn . Có bữa thì mình nấu cà ri Ấn , đồ ăn sáng Ấn , cũng có bữa mình nấu món Việt nguyên ngày . Nhưng cũng có bữa mình thay đổi khẩu vị nấu ăn món Hoa , Malay vì gia đình đang sống và làm việc ở Singapore nên mùi vị của người Sing mình đã quen và chế biến luôn tại nhà như Mee Siam , Laksa , Fried Hor Fun . Nấu tất nhiên là cực rồi đó , nhưng nghĩ đến chồng con có thức ăn "sạch" là mình rất quyết tâm nghĩ ra nhiều món mới để kích thích 2 cha con ăn uống , để có sức làm việc và học . Gần đây , Abi nhà mình rất thích món bánh mì chà bang ( Chicken Floss Bread) của BreadTak , thatch là làm luôn 1 lúc 2 ổ . Thấy con ăn ngon miệng thé mẹ vui nhưng nếu sạch sẽ và đảm bảo an toàn thực phẩm the bắt buộc mẹ phải bắt tay vào làm .
Từ trước đến giờ mình chỉ có mua bánh bên ngoài , chứ chưa hề nghĩ đến việc sẽ làm nó . Nhưng vì Abi mình lại lên google , đi nhà sách , thư viện tìm tòi công thức và cũng như cách thức nấu thế nào , háo hức mua nhiều nguyên vật liệu để bắt tay vào làm bánh . Tất nhiên là người chưa làm bánh bao giờ thì không bao giờ tránh khỏi việc thất bại , bánh bị hư . Đúng vậy mình đã không thành công ngay lần đầu , lần thứ 2 cũng chẳng khá hơn . Thắc mắc chẳng hiểu sai từ chỗ nào vì hầu như mình đã làm rất đúng theo hướng dẫn , vậy mà 2 lần bánh nướng ra bị cứng , chẳng ra cái bánh . Thế là mình chiêm nghiễm lại từng nguyên liệu sử dụng , phát hiện ra men làm bánh đã chết . Ngay lập tức hôm sau mình ra chợ mua lại men mới , tiếp tục lao vào làm . Và kết quả là bánh nướng ra có xốp mềm thật , nhưng nghe rất rõ mùi men nồng nặc . Vậy là lại thất bại . Nhưng trước giờ mình đã thích làm gì, thì dù có thất bại mình lại cố làm tiếp . Sai khi tìm hiểu mình biết nguyên nhân vì sao .
Mẻ bánh thất bại hoàn toàn
Lên kế hoạch với công thức hoàn chỉnh hơn cho lần thứ 4 , từ lúc nhào bột , ủ bột , nặn bột đến nướng bánh mình rất hồi hộp chờ đợi đứa con "tinh thần" . Và ông trời không phụ lòng người mà , lần này mình đã thành công hơn mong đợi . Bánh nướng ra rất thơm , xốp , mềm mịn không khác với bên ngoài . Chiếc bánh Matcha đã ra đời , tạo nên một bước khởi đầu đầy phấn chấn để mình có thêm động lực làm thêm nhiều mẻ bánh mì khác cho gia đình
Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2016
Ugly Indians
Cũng may là mình có một chút tình yêu với ẤN , chứ không cái diện mà anti- Indian chắc có mình dẫn đầu quá . Sau gần 10 năm gắn bó thì đúng ngay ngày hôm nay ox mới nói đúng câu mà mình hằng mong ước "I dont think we can live in India , i will try my best to keep you here , darling" . Hỏi why thì ổng bảo về Ấn chắc ngày nào mình cũng busy fighting với Indians quá :0
Nói thật văn hoá Ấn mình còn cảm nhận được , chứ người Ấn càng đi sâu tìm hiểu thì xin lỗi chỉ một bộ phận nhỏ còn đa phần hành xử thiếu văn minh . Dù lớn tuổi cỡ nào mà không biết cách xử sự thì mình cho lên đường hết . Nghĩ sao mà cái thang máy chật , không còn chỗ nhét mà vợ chồng già người Ấn kia còn cố chen vào . Đến khi người bên trong muốn ra thì không có chỗ nên vô tình ox và Abi đẩy trolley ra trước và chỉ biết là cán trúng chân của bà vợ khi nghe tiếng bả á lên . Ox lịch sự quay lại xin lỗi . Vậy mà ông chồng muốn "pick a fight" bảo " What ... are you saying sorry only . We dont want sorry" . Miệng thí cứ la ó .Nhìn thấy ông chồng có vẻ bối rối , lúc này bà vợ như mình mới chen người lên phía trên và quay lại bảo ' Oh , you dont want sorry ah . Then "GET LOST" . Cũng may là kiềm chế được nên không dùng từ thô thiển hơn.
Ox phải "dữ" lên tí , chứ không kiểu này toàn vợ phải "dữ" thôi
Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015
Christmas and new year decoration in Orchard Road
Tối qua cả nhà cùng ra khu Orchard dạo cảnh Noel mặc dù đã qua rồi, nhưng vẫn còn dư âm đâu đó nên cảnh vật vẫn lung linh và đầy ắp người dạo phố .
Phía bên trong cây thông là đèn chùm được kết từ những hạt pha lê trong suốt . Daddy phải nằm bẹt xuống sàn mới có thể tạo ra shoot hình này cho 2 mẹ con
Thật ra ngay từ đầu không có ý định ra ngoài Orchard dạo cảnh , nhưng vì ông hàng xóm bảo ra đó đi xem cây thông được trang trí bằng 28,000 viên đá pha lê do công ty trang sức kim cương nổi tiếng Swarovski thiết kế . Cây thông cao đến 20m xanh pha lê trong suốt sáng bừng cả khu phố mua sắm . Mà cũng may là cả gia đình chọn trang phục xanh biển nên có những bức ảnh nhìn lung linh đẹp
Ảo thuật và xiếc đường phố đến từ Japan .Abi thích coi mấy cái show này lắm , coi say sưa và cứ hỏi tại sao lại làm được vậy . Hâm mộ nên bảo mẹ cho chụp hình với chú. Chụp xong chú bảo vào FB like cho chú nhé :))
Thứ Bảy, 26 tháng 12, 2015
Manchuaria.... Husband's hometown
Mình thích khung cảnh quê bình dị, thời tiết thoáng đãng với cách hàng dừa thốt nốt cao chót vót . Mình thích được ngắm cảnh hoàng hôn trên núi gần nhà ông xã , được nắm tay anh và dạo bước trên những con đường quê thơm mùi cỏ, đất và cả mùi phân bò đặc trưng. Được ăn những món cây nhà lá vườn , được uống sữa bò tươi , được nếm mật ong nguyên chất , được uống Kalu ( rượu thốt nốt) đến nóng rừng cả mặt , được ăn bắp nướng mới vửa cắt . Nói chung về India là 2 vc chỉ thích sống gần với thiên nhiên mà thôi
Con đường làng rộng trải dài với nhiều cây thốt nốt
Vùng quê Manchuria nổi tiếng về dừa thốt nốt .
Cảnh hoàng hôn trên núi đằng sau nhà ông xã
Bắp vừa cắt xong là nướng tại chỗ luôn
Indian bad habits
Một điều mình không hề thích về người Ấn là thói quen sinh hoạt giờ giấc không được "bình thường" . Không được bình thường ở đây là giờ giấc hoàn toàn trái ngược với lối sống của người châu Á nói chung , người Việt nói riêng . Họ không đề ra một thời khoá biểu , mà đụng đâu làm đó. Lúc mình than phiền với xã thì anh bảo rằng đây là thói sống quen thuộc từ đời này sang đời khác , không thể vì mình mà thay đổi được. Nên số phận của mấy bạn Việt mà về Ấn chơi thì phải chuẩn bị tư tưởng là ăn uống toàn rơi vào giờ "thiêng" không đấy nhé
Các hàng quán bán đồ ăn sáng ở VN mở cửa lúc 6h , ở quê người ta còn mở lúc 5h sáng. Vậy mà các bác Ấn ( không đi làm) thì ngủ đến 9h , vào bếp chuẩn bị bữa sáng rồi dùng bữa trễ lắm là 10.30h . Giờ này gd mình ở VN đã chuẩn bị nấu cơm trưa , còn người Ấn thì ung dung dùng bữa . Sau đó nhâm nhi trà Chai , đến 2.30h trưa mới vào làm cơm trưa . Thì tưởng tưởng mấy giờ mới ăn tối. Mình nói luôn nhé , ăn tối sớm lắm là 9h , có khi 10h ăn xong là vào giường "thăng" luôn. Ăn vậy hỏi sao mấy bác gái không mập bụng và ai ai cũng dùng thuốc "tiểu đường" là hiểu rồi hén. Mà ngộ là thói quen xấu vậy, mà họ không hề sửa . Làm cả 2 mẹ con nhiều lúc bụng đói cồn cào mà cơm canh chẳng có , tội cho Abi về Ấn ăn uống không đúng giờ :( . Nên mình chẳng bao giờ gởi con về dù cho mẹ chồng có mở lời trước .
Năm ngoái bị thê thảm về vụ ăn uống , nên ngày về quê là từ sáng sớm đã giục chồng gọi điện bảo gia đình chuẩn bị nấu nướng để về đến nơi là ăn luôn . Vậy mà xe về đến nhà 9h tối, cơm canh chưa chuẩn bị gì . Hỏi thì bảo là điện thoại chồng hết pin , không liên lạc được nên chẳng biết chính xác mấy giờ về để nấu chờ cơm . Ăn vậy là về lại Sing giụt luôn cái bao tử
Các hàng quán bán đồ ăn sáng ở VN mở cửa lúc 6h , ở quê người ta còn mở lúc 5h sáng. Vậy mà các bác Ấn ( không đi làm) thì ngủ đến 9h , vào bếp chuẩn bị bữa sáng rồi dùng bữa trễ lắm là 10.30h . Giờ này gd mình ở VN đã chuẩn bị nấu cơm trưa , còn người Ấn thì ung dung dùng bữa . Sau đó nhâm nhi trà Chai , đến 2.30h trưa mới vào làm cơm trưa . Thì tưởng tưởng mấy giờ mới ăn tối. Mình nói luôn nhé , ăn tối sớm lắm là 9h , có khi 10h ăn xong là vào giường "thăng" luôn. Ăn vậy hỏi sao mấy bác gái không mập bụng và ai ai cũng dùng thuốc "tiểu đường" là hiểu rồi hén. Mà ngộ là thói quen xấu vậy, mà họ không hề sửa . Làm cả 2 mẹ con nhiều lúc bụng đói cồn cào mà cơm canh chẳng có , tội cho Abi về Ấn ăn uống không đúng giờ :( . Nên mình chẳng bao giờ gởi con về dù cho mẹ chồng có mở lời trước .
Năm ngoái bị thê thảm về vụ ăn uống , nên ngày về quê là từ sáng sớm đã giục chồng gọi điện bảo gia đình chuẩn bị nấu nướng để về đến nơi là ăn luôn . Vậy mà xe về đến nhà 9h tối, cơm canh chưa chuẩn bị gì . Hỏi thì bảo là điện thoại chồng hết pin , không liên lạc được nên chẳng biết chính xác mấy giờ về để nấu chờ cơm . Ăn vậy là về lại Sing giụt luôn cái bao tử
Back to India again
Đã đúng 1 năm mình mới vào lại blog để update thông tin về văn hoá gia đình Việt Ấn . Sẵn update chuyến đi về Ấn vừa rồi luôn . Mình cũng nói rõ là ông xã mình đến từ vùng Talangana , city là Hyderabad ở Nam Ấn . Nên các thông tin mình đưa ra là chỉ vào vùng này thôi nhé, còn những vùng khác của Ấn thì mình chưa có dịp biết nó khác như thế nào .
Mình thì sợ cái nóng của Ấn lắm , có những ngày lên đến hơn 40 độ nên hễ về Ấn là đi đúng vào mùa đông cho dễ chịu tí . Kinh nghiệm từ mùa đông năm ngoái ở Hyderabad nên năm nay mình đem rất nhiều áo ấm và vớ , đến tận 3 kgs vì ban đêm là buốt đến thấu xương . Vậy mà mới bước ra khỏi phi trường Hyderabad đã không cảm nhận được cái lạnh , thay vào đó là không khí man mát mà thôi . Từ phi trường về đến khách sạn Haritha ( năm ngoái cũng ở đây) là 2.30 sáng nên vào phòng là làm giấc ngon đến sáng luôn.
Tám giờ sáng nhìn qua cửa sổ với hi vọng trời mát giùm, ai dè nắng lên khá nóng . Còn mớ đồ lạnh coi như dẹp qua một bên luôn .
Ở Ấn ăn sáng cũng quay đi quẩn lại là Chapati, Dosa, Puri, Idly, Upma thôi nha . Mà nếu người Việt như mình ăn vậy là phải chuẩn bị tư tưởng là tự nấu mì gói đi nhé . Cũng may là đợt này về đem hơn hẳn mười mấy gói cứu trợ cho 2 mẹ con. Mặc dù là đã ăn quen với thức ăn Ấn lắm luôn , nhưng ăn một hơi mấy ngày liên tục thì không hề ở Sing . Sảnh ăn sáng rất sạch sẽ , thơm dễ chịu và thoáng nên ngồi vừa ăn vừa cảm nhận về Ấn từ từ cũng hay
Ăn sáng , trả phòng xong là 12h trưa . Tranh thủ đi kiếm mấy cái service apartment để book cho cả gia đình chồng cho tuần sau . Đi vòng vòng khu Kondapur , xem được vài căn thì chấm được em Oyo theo tiêu chí bathroom và toilet sạch sẽ là mình chịu . Phải nói là mình rất sợ mấy cái hotel không đạt chuẩn của Ấn , mắc mà toilet thì dơ không chịu nổi . Nước đọng lênh láng trên sàn, tường thì hoan ố , bàn cầu thì bẩn đen . Ở đâu cũng được chỉ cần cái bathroom và toilet sạch sẽ là mình mới cảm thấy thoải mái ở đó . Nên các bạn nào qua Ấn du lịch , nếu được thì nhờ ai đó đi xem trước cái bathroom nhé . Ở Ấn coi trước vô tư luôn
Xem sơ sơ vậy thôi mà cũng mất hơn 2 tiếng thì mới bắt đầu chạy xe về Manchuria , quê nhà cách city khoảng 6 tiếng . Nơi cảnh vật thanh bình đang dang tay chào đón
Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2015
India , I am back !!!
Sau gần cả 6 năm trời thì đây là lần đầu tiên mình dẫn Abi về quê nội ở Mancherial , Hyderabad .Hai vợ chồng đã lên kế hoạch chuyến đi vào mùa đông này thì sẽ thêm "thú vị" và mát mẻ hơn, thay vì ra đường với những quần áo dài tay mệt mỏi vào mùa hè . Nên khi đến giữa tháng 12 là cả gia đình vác va-li về Ấn chơi với tâm trạng đầy hồ hởi , cũng như được gặp gia đình chị chồng đã hơn 10 năm mới về chơi từ Canada .
Khi máy bay vừa đáp tới phi trường Hyderabad khoảng 2.30 khuya, mình cảm nhận được cái lành lạnh nhưng có thể "chịu" được . Sau khi hoàn tất thủ tục nhập cảnh . bước chân ra khỏi sân bay là mình đã thấy "tê" người , tay chân quéo lại , môi tím tái , không còn đủ hơi để chào ba mẹ chồng vì trên người chỉ có độc một chiếc áo mỏng tanh . Trong khi đó nhiệt độ chỉ khoảng 6 độ C , cu cậu Abi bị "shock" nhiệt độ mặc dù mẹ đã cho em mặc quần áo rất ấm , với khăn trùm kín dầu và vớ kín cả chân . Vậy mà người em cứ run bần bật , nên daddy phải ôm em vào lòng sưởi ấm một quãng đường 45 phút từ sân bay về khách sạn .
Khi đặt chân vào phòng là cả vợ chồng con cái nhảy lên giường trùm chăn kín mít ôm nhau ngủ vì quá "lạnh" . Đến tầm sáng khoảng 8h là nhiệt độ tăng lên 13 độ nhưng vẫn cảm thấy "choáng váng" , xuống ăn sáng và gặp gia đình anh chị chồng từ Canada , nói chuyện phím đến gần 11 giờ thì nắng lên , trời ấm hẳn . Lúc này cả đại gia đình kéo nhau ra các shopping mall để mua thêm một số áo ấm . Thì trời đã bắt đầu chuyển nắng gay gắt . Thật sự rất choáng với kiểu nhiệt độ thế này , nóng trong ngày , nhưng đến tầm 7h tối đến sáng thì nhiệt độ "lạnh buốt" cả người . Làm da mặt mình khô và bong tróc , xứt thằng Clique Moisturizing chẳng ăn thua gì , phải chạy ra mua thằng Pond triple lotion cream thì da mới đỡ hẳn .
Sảnh trước của khách sạn
Tầng sân thượng , trong phòng nhìn ra khu trung tâm thành phố Hyderabad
Bên trong phòng Suit
Nói về chuyện khách sạn , thì ba mẹ chồng book The Plaza ngay khu trung tâm thành phố để cả nhà nghỉ ngơi hẳn 1 ngày trước khi lên đường về Mancherial . Phục vụ khá tốt , và dân du lịch từ các xứ ở Ấn đổ về Hyderabad khá đông . Phần lớn từ Delhi . Phong cách ăn mặc của họ là những bộ saree đính đầy cườm với những bộ nữ trang đắt giá . Tiếc là không chụp được một tấm nào vì chỉ mải mê nói chuyện
Packing mọi thứ lên đường về Mancherial
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)