Bé cũng biết là mình bị bệnh và được sự thương yêu từ mọi người nên bé càng làm nũng. Bé đòi này, đòi nọ và bắt tất cả phải làm cho bằng được...nếu không bé sẽ hét lên và nhảy nhót như "khỉ giật kinh phong", mệt mỏi nhất là bà ngoại. Vì bà chăm sóc bé từ nhỏ nên 2 bà cháu quý nhau lắm, mặc dù có ba mẹ kế bên nhưng bà cứ chạy lên chạy xuống để theo dõi tình hình sức khỏe của bé. Chắc có lễ vậy, mà bé cố gắng nói tiếng việt rất giỏi và lưu loát để một phần bù đắp lại khuyết điểm của cha mình .
Riêng daddy của bé thì chiều bé quá...đến nỗi những người trong nhà sợ bé sẽ hư. Đồ chơi của Abi rất nhiều, nhưng chỉ được 2 tiếng là món đó nó sẽ tiêu tùng hết, không còn ra hình thù gì nữa, nên mình nói với anh là đừng mua gì nữa vì bé chưa có ý thức giữ gìn, nên phí tiền vào đồ chơi mà bé lại đập phá như vậy thì không đáng. Vậy mà, hễ lần nào về là anh cũng mang nhiều món khác nhau về làm quà , mặc dù biết rất rõ tính quậy phá của con mình . Không những vậy, mình hay đánh đòn và phạt bé, thậm chí quát tháo...nhưng anh lại quá dịu dàng, bảo là bé còn nhỏ thì đừng nên dùng sức mạnh của người lớn để ăn hiếp trẻ con . Tính của ông xã mình thì từ tốn, nhẹ nhàng làm nhiều lúc mình cứ nghĩ ổng làm đàn bà mới đúng
Abi mặc dù chưa sử dụng thành thạo máy vi tính, nhưng bé biết di chuyển con chuột đến clip hoạt hình muốn xem. Giờ lại được daddy huấn luyện sử dụng iphone