Thứ Ba, 21 tháng 8, 2012
Vì sao người ta thờ ơ với chuyện nhập tịch Sing
Bài post trước mình có nói đến chuyện tại sao nhiều dân PR (đa phần là dân Ấn ) không muốn đăng ký quốc tịch Sing mặc dù biết rằng có trong tay "Singapore Passport" sẽ có lợi rất nhiều . Thậm chí có những gia đình đã và đang làm việc ở quốc đảo hơn cả 10 năm nhưng họ không bao giờ muốn trở thành dân Sing và thậm chí họ sẳn sàng từ bỏ "PR status" nếu ICA (Immigration & Checkpoints Authority of Singapore) có "thúc" họ nhập tịch và đưa ra "yêu sách" nếu họ không sẵn sàng gia nhập vào cộng đồng chung của người dân Sing. Thì việc từ bỏ "PR status" là giải pháp tốt nhất mà họ chấp nhận.
Một số người bạn của ox mình đã đến Sing làm việc và thành danh cũng từ đây. Vậy mà khi hỏi tại sao anh không muốn nhập tịch thì đa phần đều trả lời như thể họ là những người con yêu Ấn Độ không bờ bến " Đơn giản là vì tôi là người Ấn thì tôi phải quay về Ấn. Cho dù chúng tôi có đi đâu chăng nữa thì quê hương vẫn là nơi cho những người con tha hương trở về sinh sống"
Ừm, nói nghe có vẻ như Ấn Độ lúc nào cũng "number one" trong mắt họ. Nhưng mình thì biết tỏng tòng tong cái nguyên nhân vì sao họ không muốn nhập tịch :
Việc bắt buộc phải đi nghĩa vụ quân sự :
Ở Sing việc đi nghĩa vụ là chuyện đương nhiên và bắt buộc đối với người dân và second generation PR nên tất nhiên những đứa con trai sinh ra trong gia đình luôn có ý nghĩ "tiền" và "địa vị" là trên hết, thì việc đi nghĩa vụ quân sự là bất công đối với họ. Vì sao?
Thứ nhất là con họ phải đi nghĩa vụ ròng rả những 2-3 năm trời và chuyện học hành dĩ nhiên là phải gác qua một bên. Không cần biết là con bạn sinh ra trong gia đình khá giả hoặc thậm chí giàu , đỗ đại học đi chăng nữa thì việc phục vụ nghĩa vụ quân sự là không thể tránh. Mọi công dân và những đứa con trai mang yếu tố PR thì đều phải lên đường nhập ngũ . Sau 3 năm dài đằng đẳng phục vụ nghĩa vụ và trở về nhà với cuộc sống bình thường như những người dân khác thì bạn cho rằng đó là điều bình thường , đúng không?. Nếu như bạn có ý tưởng đó thì đảm bảo là gái Sing sẽ không nhắm vào bạn ngoại trừ sự nổ lực bản thân và lời động viên của gia đình sẽ là liều thuốc duy nhất để giúp bạn tìm lại vị trí cân bằng trong xã hội ở Sing.
Nhưng bạn phải là người mạnh mẽ nhất thì mới có thể vượt qua được ranh giới "sâu thâm thẩm" mà những người bạn nữ cùng thời ngồi ghế nhà trường giờ đã đậu đại học ( thậm chí có việc làm với mức lương ổn định) hoặc đang học cao lên nữa thì mới có thể đứng vững trong xã hội . Trong khi đó , bạn phải mò mẫm lại từ đầu cho đại học, sau đó kiếm việc làm thì khoảng cách địa vị của những đứa con trung thành phục vụ nghĩa vụ thì lại bị bỏ rơi đằng sau . Chưa kể việc, chính sách Singapore đang hưởng ứng " Foreigner Talent" và mở cửa để đón nhận những người có bằng cấp cao để làm việc ở đây thì thử hỏi những người con "quân sự" đó có thể cạnh tranh lại không?
Chưa kể việc có những rủi ro xảy ra liên quan đến cả tính mạng trong khi phục vụ quân sự, con số tử vong được thống kê trong năm này là 3 vụ với những lý do vô cùng "éo le" như "lạc đạn", tự tử"...
Mình biết có những gia đình Sing đã sẵn sàng từ bỏ quốc tịch để định cư những nơi khác như USA, UK, Canada , Australia và nhiều nhất gần đây là New Zealand . Đương nhiên thôi vì những gia đình có con trai thì họ phải nghĩ cách "thoát thân" trước đã . Cũng phải biết rằng luật Sing rất nghiêm, nếu bạn đang ở nước ngoài nhưng chưa từ bỏ quốc tịch Sing thì sẽ nhận được thư mời về để thi hành nghĩa vụ . Nếu không thì bạn sẽ không bao giờ có cửa để quay về Sing lần nữa( nếu không muốn bị bắt bỏ tù) , và lúc đó bạn sẽ trở thành người tị nạn ở một nước khác.
Và ai cũng biết rằng Singapore đang là nước giàu nhất thứ 3 trên thế giới , chỉ đứng sau Qatar và Luxembourg . Và theo lời nhắn gởi sắp tới từ Thủ Tướng thì Sing sẽ tiếp tục chuyển mình để giành vị trí đứng đầu là nước giàu nhất trong khoảng thời gian gần. Thế thì việc phục vụ NS có "hơi bất công" hay không ?. Câu trả lời là "không". Vì dù bạn sinh ra ở đâu đi chăng nữa và "lợi dụng" một đất nước khác để làm giàu cho bản thân thì cũng phải "nhớ ơn" cái công đất nước đó đã tạo cơ hội làm giàu cho bạn mà hãy thẳng thắn và can đảm chấp nhận những luật lệ và chính sách do nước đó ban ra.
Mình dùng từ "lợi dụng" vì hiện tại có rất nhiều PR ở Sing nhưng đùng một cái khi con cái họ gần đến tuổi đi phục vụ quân sự thì họ lại sẵn sàng "từ bỏ" thẻ xanh để quay lại đất nước của họ sau những năm dài lăn lộn kiếm một số tiền kha khá. Để lại sau lưng những cái nhìn "khó ưa" và "ghen tị" từ những người con sinh ra và trưởng thành ở Sing khi họ không thể từ bỏ Sing một cách dễ dàng được. Điều này đã dần dần dấy lên một làn sóng giận dữ trong cộng đồng Sing khi chính sách ở đây là 'tôn trọng" người tài nhưng người tài lại không tôn trọng lại chính sách.
Vậy thì tại sao người tai lại cứ ùng ùng "apply PR" vì đơn giản là PR thì sẽ được hưởng những lợi ích ngang ngửa như người Sing tại đây. Nhưng cũng may là Sing cũng đã nhận ra "trò chơi" này nên đã ban hành ra thêm một luật mới gần đây cho những ai "từ bỏ" quốc tịch và PR thì con đường trở lại Sing sẽ không bao giờ mở cửa với họ.
Nhưng thời gian gần đây, việc apply PR không còn dễ dàng nữa mà thay vào đó sẽ được gạn lọc và có thể nói là lấy 1 chọi 100. Nhất là sau vụ khủng hoảng kinh tế lần nhất 2008 và hiện tại thì dân Tây cũng ào ào lũ lượt qua Sing cho kinh tế và tương lai vững vàng thì việc cạnh tranh sẽ không còn dễ dàng như trước đây nữa.
Trước khi quyết định bảo lãnh cho Abi ở Sing thì ox đã cho mình một khoảng thời gian để suy nghĩ những cái được và mất . Thì cuối cùng cả 2 đã chính thức đưa ra quyết định sẽ cho bé sinh sống và học tập ở Sing vì đơn giản cả 2 không quan trọng hóa việc đi "nghĩa vụ quân sự" mà thứ cần thiết là phải nổ lực hết mình nơi mình đang ở mà thôi. .
Không biết ai nghĩ sao chứ riêng mình khi thấy những ai trong trang phụ quân đội thì đều đạo mạo và đẹp cả :)
Không có quyền đầu tư nhà đất ở nước khác:
Nói vậy chứ không hẳn là vậy ngoại trừ dân Sing không sở hữu căn hộ HDB thì việc sở hữu bất động sản ở nước khác là điều có thể. Nhưng vấn đề chính là đâu phải ai cũng quá giàu để có thể làm chủ những căn hộ cao cấp ở Sing vì theo giá hiện tại thì nó ở ngưỡng khá cao (toàn trên 1Mil ). Thêm vào đó mỗi tháng phải trả tiền maintainance lên đến 400$S một tháng , thì việc sỡ hữu nó thuộc về những ai có tiền rủng rỉnh hoặc không vướng bận chuyện gia đình. Vì vậy HDB là thiết thực nhất cho tất cả người dân và PR với giá tạm chấp nhận so với căn hộ cao cấp. Chứ thiệt ra giá nhà HDB ở đây cũng thuộc dạng cao so với housing ở những nước khác như Úc, Mỹ, Canada...
Hễ ai đã là quốc tịch Sing và đang sở hữu nhà HDB thì phải "declare" đến Monetary Authority of Singapore (MAS) rằng không sở hữu bất kỳ bất động sản nào ở nước ngoài. Nếu bạn không thành thật và để họ phát hiện thì căn hộ HDB của bạn sẽ được xung vào công quỹ .
Chính vì vậy mà có những trường hợp "mắc cười" thế này : Chồng là dân Singapore, vợ là PR và con chỉ là Student Pass . Khi được phỏng vấn để làm rõ thì họ bảo là " vợ đang có nhà cửa ở Ấn Độ nên không thể nhập tịch được. Còn con thì để khi nó được 21 tuổi thì quyền quyết định thuộc về nó là chon làm công dân nước nào thôi" . Đúng là sự lựa chọn khôn ngoan nhỉ . Ngạc nhiên cái là gia đình này thuộc dạng giàu có ở Sing. Chồng từ Chennai qua Sing làm IT năm 1999 và nhập tịch năm 2005. Đang có công ty IT ở Sing và sống ở một căn hộ cao cấp . Vậy mà vẫn không cho con nhập tịch . Đúng làm làm người thì có những cái được gọi là " lòng tham vô đáy" .
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)