Chủ Nhật, 30 tháng 5, 2010

Thôi nôi bé Abhilash

Vậy là bé Abi tròn 1 tuổi. Thời gian thấm thóat trôi qua nhanh qua, làm ta đôi khi cứ ngỡ ngàng như là một giấc mơ. Mới khi nào, 2 đứa còn hò hẹn, giận hờn như con nít. Vậy mà bây giờ, 2 đứa đã chào đón thêm 1 thành viên mới trong gia đình. Có bé là có thêm niềm vui, giận hờn vẫn còn đó nhưng nó không còn là một vấn đề quan trọng nữa như 2 đứa từng nghĩ, vì giờ đây 2 đứa phải cố gắng hết sức mình để nuôi dạy bé Abi thành một đứa bé ngoan, thông minh như đã hứa với cha mẹ 2 bên.



Mới tờ mờ sáng, là bà ngọai đã chạy đi chợ để mua đồ về cúng ông bà phù hộ cho bé khỏe mạnh. Ai nấy đều tất bật, nhưng thật vui vì đã lâu lắm rồi gia đình ngoại của bé đã không tổ chức một bữa tiệc long trọng nào trong gia đình. Riêng anh, đã biết việc, không còn lạ lẫm như thời mới về gia đình vợ, anh biết quét dọn nhà cửa, bày trí lại nhà cửa để chào đón ngày trọng đại của con. Tôi rất tâm đắc với câu :
Dạy con từ thưởu còn thơ
Dạy chồng từ thưởu bơ vơ mới về
Tôi thầm cảm ơn ba mẹ tôi, đã huấn luyện anh từ một người đặc Ấn, thành một người đàn ông biết lo lắng cho vợ con, phải lo quàng làm tất cả, phải tập ăn tất cả các món ăn, để mỗi khi có tiệc tùng thì anh mới có thể thích nghi được. Anh rất cứng đầu và bướng bỉnh, nhưng anh rất sợ ba tôi. Đó cũng là nguyên nhân anh chưa hiểu vì sao tôi không muốn dọn ra riêng.

Còn bé Abi, thì rất ư nghịch ngợm. Bé biết làm trò, và đùa giỡn với ông bà ngọai. Đặc biệt là bé bắc chước lại y chang những gì người lớn làm. Trước thôi nôi một tuần, bé bị bệnh nên bỏ ăn, bỏ bú. Nên bé không còn chubby nữa. Hic hic.

Một số hình thôi nôi của bé







Gia đình mình cùng cười lên nào




Chụp cùng các cậu, dì nhỏ


Cùng ông bà cố ngọai


Ông bà ngoại và bé