Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2010

Trồng rau VN ở Ấn Độ

Trước khi qua India, tôi được một cô bạn thân khuyến khích đem một vài hạt mầm các lọai rau qua India để trông vì hầu như khó mà tìm thấy được cái lọai rau quen thuộc như ở VN. Thế là tôi đã chuẩn bị cho mình cả một bịch đầy các lọai rau mầm sang đây. Tôi đang trồng những lọai rau mà không thể tìm thấy ở India như: rau diếp cá, rau mồng tơi, rau muống,rau ngót, cà tím, cà chua bi, rau húng quế.

Ở Vn, mẹ tôi có cả một vườn rau trồng trên sân thượng. Bà bắt đầu trồng rau quả tại nhà khi công nghệ trồng rau ngày càng ô nhiễm và đầy phân hóa học. Và tôi nghĩ không có khó khăn gì, chỉ cần bỏ hạt mầm vào đất, bịt kín lại, tưới cây là xong và nó sẽ tự phát triển. Hiện giờ tôi đang bắt đầu công việc ấy, vườn rau của tôi ở Hyderabad đã cho tôi kết quá khá là mỹ mãn hơn cả mong đợi. Lúc đầu anh không tán thành việc này cho lắm vì anh cho rằng nó sẽ mất khá nhiều thời gian để chăm sóc nhưng tôi cương quyết với anh là tôi phải có một vườn rau cho riêng tôi, chứ tôi không thể nào ăn những lọai quả mà chỉ chuyên dùng cho việc nấu nướng các món curry hằng ngày. Anh nhếch mép mỉa mai đóan tôi chỉ nói chứ không thực hiện vì lúc nào anh cũng cho rằng tôi là một người vợ trẻ con và tôi đã chứng minh điều đó với anh là sai. Giờ đây, mỗi sáng anh thường hay lên balcony để ghé nhìn qua vườn rau của tôi rồi mới đi làm. Anh tỏ ra thích thú, trầm trồ và tán dương tôi. Anh bảo vậy là tôi có một VN thu nhỏ ở India rồi.

Tùy theo loại hạt giống họ, nó cần phải được trồng ở độ sâu khác nhau trong đất.Một số cây cần ánh sáng mặt trời nhiều hơn những cây khác. Đặc biệt như rau diếp sáu giờ nắng mỗi ngày, nhưng không thích ở ngòai nắng quá nóng.

Tôi bỗng có ý nghĩ trồng những lọai rau củ đặc trưng ở VN như sầu riêng chẳng hạn. Nhưng để làm được điều đó, tôi phải học một khóa về kỹ thuật chuyên môn cho lọai cây này.

Sau đây là một số thành quả của tôi:

Rau dền



Rau muống cũng mau lên lắm



Rau ngót



Rau diếp cá



Nắng quá, cà tím thành cà vàng



Mồng tơi


Rau thơm



Kỳ này về VN, phải đem qua nhiều nữa. Mình thích mướp hương, và một số lọai dây leo.

Hình Abi 7 tháng tuổi



Đánh dấu sự phát triển của Abi, con cân nặng 8.1 kgs và cao 70 cm, mọc 2 cái răng nhưng còn chưa có thể ngồi một mình được.





Những thói xấu của tôi ở India

Tôi từng là một người khá là đúng hẹn. Tôi thậm chí hỏang hốt và lo lắng nếu tôi trễ hẹn một ai đó chỉ là 5 phút. Tôi tỉ mỉ lên kế hoạch, họach định những gì cần làm trong tuần tới và chắc chắn rằng tôi phải bám sát cho bằng được kế họach đó. Nếu có khách thăm nhà, tôi sẽ chăm chút chuẩn bị một vài thứ như là đồ uống và lau dọn nhà cửa lại một chút.

May mắn thay, tôi đã quẳng đi mối âu lo đó kể từ khi tôi ở India. Đất nước này đã dạy cho tôi một lối sống thảnh thơi, không căng thẳng và đừng cố gắng là một người hòan hảo nhất.

Tuy nhiên, tôi cũng thừa nhận rằng chỉ trong thời gian ngắn mà tôi đã bắt kịp những thói quen không hay cho lắm từ người Ấn.

Tôi ít quan tâm đến thời gian hơn: Sau nhiều lần tỏ thái độ bực bội và phản kháng nhưng cũng chẳng ăn thua gì một khi nó đã ăn sâu vào ý thức của người dân nơi đây, nên sự lựa chọn cuối cùng của tôi là dẹp bỏ thói quen đúng giờ. Nên bây giờ tôi có hẹn với ai thì 10 phút trễ thành nủa tiếng, nửa tiếng trễ thành 1 tiếng là điều bình thường, chẳng ai màng đến việc đó cả. Nhưng tất nhiên, tôi không thể làm điều đó với bất kỳ ai trong họ hàng, ba mẹ , bạn bè tôi ở Vn nếu tôi không muốn bị phàn nàn.

Tôi nhìn chằm chằm vào người khác: Trong các dịp viếng thăm bạn bè gần đây, tôi đã nhìn những người khách tọc mạch một cách không xấu hổ. Bất kỳ ai có tính hiếu kỳ về tôi thì tôi không ngần ngại công khai tiềm hiểu về họ trước. Tôi đóan tôi đã bị nhiễm thói xấu này hơi bị nặng. Điều này quá đỗi là bình thường.

Thói quen lắc lắc đầu: Thói quen này đã biết bao phen làm cho tôi khá lúng túng trước những tình huống " yes" or " no". Vì "yes" or" no" gì thì họ cũng lắc lắc, gật gật đầu của họ mà chẳng hiểu họ muốn truyền đạt thông tin gì. Tôi còn nhớ có lần khi tôi hỏi một người qua đường direction để take bus đến chỗ làm của anh, thì anh ta chỉ lắc lắc cái đầu mà chẳng nói gì. Nó thực sự có nghĩa là gì? Tôi take bus được không? Hay là anh ta không biết? Tôi thực sự bực bội nhưng bây giờ tôi khá là thích thú với điệu bộ đó. Tôi lắc đầu mọi lúc mọi nơi và tôi nghĩ tại sao người ta không học hỏi điều này. Nó không những giúp cổ bạn thư giãn mà còn tiết kiệm được lời nói khá nhiều đó chứ.

Tôi tránh tiết lộ thông tin: Khi lần đầu gặp anh, tôi hay góp ý với anh khi anh cố tình lản tránh hoặc không cho thông tin đầy đủ khi có ai hỏi.Tôi còn nhớ mỗi khi ai đó( người thân của anh) bắt gặp chúng tôi đi với nhau thì anh chỉ bảo họ tôi là bạn bình thường, và tôi cảm thấy bất mãn tại sao anh không công khai với mọi người về mối quan hệ này thì anh bảo nó không quan trọng, vì anh không muốn trả lời một lọat câu hỏi tiếp theo. Và tôi đã nhanh chóng nhận ra rằng anh đúng. Tính thành thật và cởi mở ở India sẽ mang lại cho bạn biết bao nhiêu là phiền tóai. Và bây giờ tôi thật chuyên nghiệp trong việc trả lời một ai, chỉ cần ngắn gọn là đủ.

Tôi cũng cảm thấy xấu hổ để thừa nhận rằng tôi có một lần quẳng rác xuống balcony nhà hàng xóm. Nó chỉ thường xảy ra khi tâm trạng của tôi không tốt " tôi đang mệt mỏi về Ấn độ rồi thì tại sao tôi phải làm những việc đúng khi không một ai đói hòai quan tâm đến". Tôi không có nghĩa là tôi đang nhiễm thói xấu này