Sau gần cả 6 năm trời thì đây là lần đầu tiên mình dẫn Abi về quê nội ở Mancherial , Hyderabad .Hai vợ chồng đã lên kế hoạch chuyến đi vào mùa đông này thì sẽ thêm "thú vị" và mát mẻ hơn, thay vì ra đường với những quần áo dài tay mệt mỏi vào mùa hè . Nên khi đến giữa tháng 12 là cả gia đình vác va-li về Ấn chơi với tâm trạng đầy hồ hởi , cũng như được gặp gia đình chị chồng đã hơn 10 năm mới về chơi từ Canada .
Khi máy bay vừa đáp tới phi trường Hyderabad khoảng 2.30 khuya, mình cảm nhận được cái lành lạnh nhưng có thể "chịu" được . Sau khi hoàn tất thủ tục nhập cảnh . bước chân ra khỏi sân bay là mình đã thấy "tê" người , tay chân quéo lại , môi tím tái , không còn đủ hơi để chào ba mẹ chồng vì trên người chỉ có độc một chiếc áo mỏng tanh . Trong khi đó nhiệt độ chỉ khoảng 6 độ C , cu cậu Abi bị "shock" nhiệt độ mặc dù mẹ đã cho em mặc quần áo rất ấm , với khăn trùm kín dầu và vớ kín cả chân . Vậy mà người em cứ run bần bật , nên daddy phải ôm em vào lòng sưởi ấm một quãng đường 45 phút từ sân bay về khách sạn .
Khi đặt chân vào phòng là cả vợ chồng con cái nhảy lên giường trùm chăn kín mít ôm nhau ngủ vì quá "lạnh" . Đến tầm sáng khoảng 8h là nhiệt độ tăng lên 13 độ nhưng vẫn cảm thấy "choáng váng" , xuống ăn sáng và gặp gia đình anh chị chồng từ Canada , nói chuyện phím đến gần 11 giờ thì nắng lên , trời ấm hẳn . Lúc này cả đại gia đình kéo nhau ra các shopping mall để mua thêm một số áo ấm . Thì trời đã bắt đầu chuyển nắng gay gắt . Thật sự rất choáng với kiểu nhiệt độ thế này , nóng trong ngày , nhưng đến tầm 7h tối đến sáng thì nhiệt độ "lạnh buốt" cả người . Làm da mặt mình khô và bong tróc , xứt thằng Clique Moisturizing chẳng ăn thua gì , phải chạy ra mua thằng Pond triple lotion cream thì da mới đỡ hẳn .
Sảnh trước của khách sạn
Tầng sân thượng , trong phòng nhìn ra khu trung tâm thành phố Hyderabad
Bên trong phòng Suit
Nói về chuyện khách sạn , thì ba mẹ chồng book The Plaza ngay khu trung tâm thành phố để cả nhà nghỉ ngơi hẳn 1 ngày trước khi lên đường về Mancherial . Phục vụ khá tốt , và dân du lịch từ các xứ ở Ấn đổ về Hyderabad khá đông . Phần lớn từ Delhi . Phong cách ăn mặc của họ là những bộ saree đính đầy cườm với những bộ nữ trang đắt giá . Tiếc là không chụp được một tấm nào vì chỉ mải mê nói chuyện
Packing mọi thứ lên đường về Mancherial
rat vui khi thay ban tro lai
Trả lờiXóava cung rat vui khi nghe ban ke chuyen gap gia dinh :-)
em rất thích những bài viết của chị, chị mau trở lại viết thêm nha :)))
Trả lờiXóaThanks em
XóaHôm nay e mới phát hiện ra blog này của chị. E cảm thấy rất vui. Bf e cũng là một chàng Telugu. Chúng e đang định cư ở Canada. Nhưng tương lai sẽ về châu á sinh sinh sống và cũng có kế hoạch sẽ chọn Singapore.E cũng đang cố gắng học Telugu để sau này dễ lấy lòng bên ấy :) điều e lo là hai gia đình gặp nhau sẽ khó xử vì 2 mẹ ko nói chung 1 thứ tiếng, khác biệt khẩu vị,...Nhưng khi đọc các bài viết của chị, e thấy lạc quan hơn hẳn. E rất thích các post của chị vì chị có một sự am hiểu rộng về Ấn độ và chị viết theo một cách rất khách quan. Nhiều người vn chỉ nhìn ấn độ với một tầm nhìn hẹp và tiêu cực là do media ở vn chỉ biết focus vào những tin rác rưởi nhảm nhí về ấn độ. Nhưng những người nc ngoài họ thường thấy India có rất nhiều điều thú vị và người ấn thì rất đáng ngưỡng mộ về nhiều mặt. E nghĩ chị biết những điều e nói là ko sai. Thực sự là càng tìm hiểu về India thì lại càng thấy nhiều điều lôi cuốn. À, bf của e cũng rất mê phở gà và cũng từng bảo chắc sẽ mở tiệm phở ở Bangalore :)
Trả lờiXóaCám ơn em gái , có gì tâm sự thì vào FB của chị nhé
Xóa