Một điều mình không hề thích về người Ấn là thói quen sinh hoạt giờ giấc không được "bình thường" . Không được bình thường ở đây là giờ giấc hoàn toàn trái ngược với lối sống của người châu Á nói chung , người Việt nói riêng . Họ không đề ra một thời khoá biểu , mà đụng đâu làm đó. Lúc mình than phiền với xã thì anh bảo rằng đây là thói sống quen thuộc từ đời này sang đời khác , không thể vì mình mà thay đổi được. Nên số phận của mấy bạn Việt mà về Ấn chơi thì phải chuẩn bị tư tưởng là ăn uống toàn rơi vào giờ "thiêng" không đấy nhé
Các hàng quán bán đồ ăn sáng ở VN mở cửa lúc 6h , ở quê người ta còn mở lúc 5h sáng. Vậy mà các bác Ấn ( không đi làm) thì ngủ đến 9h , vào bếp chuẩn bị bữa sáng rồi dùng bữa trễ lắm là 10.30h . Giờ này gd mình ở VN đã chuẩn bị nấu cơm trưa , còn người Ấn thì ung dung dùng bữa . Sau đó nhâm nhi trà Chai , đến 2.30h trưa mới vào làm cơm trưa . Thì tưởng tưởng mấy giờ mới ăn tối. Mình nói luôn nhé , ăn tối sớm lắm là 9h , có khi 10h ăn xong là vào giường "thăng" luôn. Ăn vậy hỏi sao mấy bác gái không mập bụng và ai ai cũng dùng thuốc "tiểu đường" là hiểu rồi hén. Mà ngộ là thói quen xấu vậy, mà họ không hề sửa . Làm cả 2 mẹ con nhiều lúc bụng đói cồn cào mà cơm canh chẳng có , tội cho Abi về Ấn ăn uống không đúng giờ :( . Nên mình chẳng bao giờ gởi con về dù cho mẹ chồng có mở lời trước .
Năm ngoái bị thê thảm về vụ ăn uống , nên ngày về quê là từ sáng sớm đã giục chồng gọi điện bảo gia đình chuẩn bị nấu nướng để về đến nơi là ăn luôn . Vậy mà xe về đến nhà 9h tối, cơm canh chưa chuẩn bị gì . Hỏi thì bảo là điện thoại chồng hết pin , không liên lạc được nên chẳng biết chính xác mấy giờ về để nấu chờ cơm . Ăn vậy là về lại Sing giụt luôn cái bao tử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét