Thứ Ba, 12 tháng 7, 2011

Người giúp việc ở Việt Nam vs người giúp việc ở Singapore

Mình không hiểu sao những người giúp việc bây giờ có vẻ như không thiết tha làm cho lắm. Họ nói gì cũng được, ra điều kiện đủ thứ với chủ nhà nhưng khi chủ nhà góp ý một chút thì lại ra vẻ ta đây.
"Nếu em thấy chị làm không được, thì cho chị nghĩ".
Mình thì chúa ghét những kiểu nói như vậy http://www.smileycodes.info/emo/yoyocici/153.gif

Nhưng thái độ lại rất ư là mềm mỏng mỗi khi xin ứng tiền để có đồng ra đồng vào giúp đỡ gia đình. Hễ có tiền trong túi rồi thì không cần biết đến chủ tớ nữa, mà thản nhiên tự về quê nghỉ phép một lèo đến 1 tuần kết hợp với việc xin về làm đám giỗ chỉ khoảng 1-2 ngày. Mình gọi hỏi thì nói với vẻ như đó là điều hợp lệ và mình phải chấp nhận " Chị phải ở nhà phụ ba má gặt lúa đột xuất, em thông cảm, khoảng mấy ngày nữa chị lên". Càng nói mình càng tức nhưng cố gắng đợi xem chị ấy có thực hiện đúng lời mình nói. Và rồi hơn 5 ngày mà chẳng thấy hơi tăm gì cả, mình lại gọi và thúc chị ấy thì được bảo một câu chắc nịch "Lúa chưa gặt xong em ơi, nên chắc 1 tuần nữa chị sẽ lên".
Lúc này mình chỉ muốn hét vào điện thoại cho hả giận http://www.smileycodes.info/emo/yoyocici/54.gif . Nhưng thôi cố kiềm lại vì chị ấy còn nợ mình 2 tháng lương, nên đành nuốt bồ hòn mà nói OK.

Cuối cùng thì chị ta cũng lết lên tới nhà mình sau vài cú gọi để nhắc nhở. Nhưng vì nhà mình đang cần người giúp việc nên đành cho qua một cách dễ dàng mà không hề nhắc nhở để tránh xảy ra lần nữa. Được nước làm tới, chi ấy lại thẳng thừng lên xin nghỉ phép khoảng 4 ngày để về chăm sóc con . Đến nước này thì mình có cảm giác bị lừa và vẫy tay chào thua luôn http://www.smileycodes.info/emo/yoyocici/37.gif , nên chỉ còn biết nói câu "Thôi , chị không cần lên nữa đâu, có chị cũng như không nên để em kiếm người khác", còn về khoản tiền chĩ ứng trước gia đình tôi đành cho luôn vì biết chị không có khả năng chi trả.

Và rồi, tôi lại ráo riết đăng bảng kiếm người giúp việc. Khoảng đâu chừng dăm bữa, thì có một chị tầm hơn 30 lại xin việc. Nhìn thấy tướng tá chắc khỏe của dân lao động, nên tui mừng thầm trong bụng là kỳ này sẽ được người tốt hơn. Dẫn chị ấy vào trong nhà, mới thấy bé Abi thì chị đã bảo cho một câu "Nhà em có bé nữa à, vậy chị không lãnh phần trông bé đâu". Tự nhiên tôi cảm nhận được một cái gì đó không tốt về chị này rồi nói "Dạ khỏi cần chị trông bé, bé đã có người trông rồi, em chỉ cần người làm công việc nhà thôi", và rồi thoáng thấy người trông bé đằng sau thì phán luôn
" Ừ, thì chị nói vậy để mất lòng trước, được lòng sau vậy mà" http://i307.photobucket.com/albums/nn293/emonizer/CuteGirlEmo1/girl1.gif ( Pó tay tập 1).

Khi đi tham quan nhà một vòng, rồi chị nói luôn không cần tôi vô đề " Chị đi làm mấy nhà khác nhỏ gọn hơn nên làm việc nhà cũng ổn, nhưng nhà em bự và nhiều lầu quá chắc chị làm không xuể đâu". Mặc dù tôi chưa phân rõ công việc nào chị cần làm http://www.smileycodes.info/emo/heyhey/37.gif (Pó tay tập 2).

"Nếu chị làm không xuể, thì lầu 2 chị không cần dọn dẹp đâu vì đã có bé trông Abi làm giúp mỗi khi nó ngủ" . Mà tôi không muốn mất nhiều thời giờ với loại người này nên hỏi thẳng "Chị nói rõ cho em là chị có làm được không, để em còn phân công việc chứ em không muốn mất thời giờ của cả 2" . Suy nghĩ một lúc, chị trả lời "Để chị về suy nghĩ rồi cho em biết sau. Em cho chị số điện thoại đi" . Không cần đắn đo tôi nói "Khỏi gọi cho em, nhìn chị chắc không làm nổi rồi."http://www.smileycodes.info/emo/livapanda/198.gif

Nhất là chồng tôi, cứ mỗi lần về mà thấy thay đổi cô giúp việc nên cứ tưởng gia đình tôi đưa ra đủ thứ yêu sách, vì thế người ta mới làm không được . Chứ có biết được là người giúp việc ở Việt Nam là sướng như thế nào, chỉ có họ mới ra điều kiện, không được thì họ nghĩ. Họ được ăn ngon như chủ, mình ăn gì thì họ ăn nấy. Chứ nếu không họ không vừa lòng xin nghĩ cũng mệt , giờ nghỉ trưa cũng được tầm 2 tiếng. Tối khoảng 7h là đã không có việc để làm, mặc dù có nhưng cũng không dám sai . Họ làm sau gì cũng không dám góp ý nhiều, sợ lại nghĩ. Nói chung, họ đem từ "Nghĩ" để uy hiếp chủ nhà.

Trong khi đó, ở Singapore thì người giúp việc rất khó kiếm, vì chủ yếu là dân làm việc nhà từ Indo và philipin. Lương trả cho họ mỗi tháng cũng xấp xỉ 300-400$S(tầm 5,100,000VND đến 6,800,000VND), mình biết ở VN cũng có nhiều gia đình có thể chi trả nhiêu đó nhưng đòi hỏi người giúp việc phải siêng năng và cần cù, thì mới không tiếc số tiền mình bỏ ra. Nhưng ở Sing, để có được một người giúp việc thì điều đầu tiên là phải chi trả một số tiền khá lớn khoảng $S5,000( 85,000,000VND), gọi là tiền hợp đồng cho mỗi 2 năm đến MOM (Ministry of Manpower of Singapore) để đảm bảo việc hồi hương của dân lao động và $S10,000 nữa($S170,000,000) cho tiền personal accident insurance(bảo hiểm tai nạn) . Mặc dù số tiền bỏ ra khá lớn để có một người giúp việc ở Sing, nhưng hầu như gia đình nào cũng có. Mình xin nêu cao giá trị thật lực của một người giúp việc ở Singhttp://i306.photobucket.com/albums/nn252/cebong_ipit/ALL%20EMOTICON/pinkypig/pinkpig16.gif.

Họ làm việc rất chăm chỉ, chăm chỉ đến nỗi không có một lời phàn nàn kêu ca. Đến nỗi khoảng 1-2 gia đình share nhau một cô giúp việc http://i307.photobucket.com/albums/nn293/emonizer/jamur/mogu17.gif, chẳng hạn như sáng họ phải dậy từ 5h để làm công việc nhà cho gia đình một rồi đến gia đình thứ 2 khoảng 3h. Như vậy, trong một ngày họ quán xuyến hết công việc nhà của 2 gia đình từ 5h sáng đến 11h khuya (mình là bằng chứng sống hẳn hòi vì mình sống trọ trong một gia đình có người giúp việc philipin khi còn là du học sinh). Chủ nhà trọ của mình là một phụ nữ lớn tuổi. tiết kiệm chi phí tối đa bằng cách bắt Mya(cô giúp việc) giặt quần áo bằng tay mặc dù nhà có máy giặt chà bá. Đôi khi mình thấy tội cho cô nên hễ đi học về là tôi mua sẵn một phần cơm để Mya ăn thêm. Vì bà chủ cho ăn rất tiện, cứ sáng trưa chiều 3 cử là bà chạy ra Food Court mua cho cô gói thức ăn tầm 2$, thức ăn rất khô không hề có canh http://www.smileycodes.info/emo/kaomoji/27.gif . Nhưng Mya phải ăn nó để có sức làm, nên có được thức ăn từ tôi cô rất vui và không ngừng cảm ơn tôi rối rít. Càng tội thêm, khi cô không dám ăn đồ ăn của tôi công khai, mà chỉ ăn lén lút ở một góc khuất rất tối trong phòng. Nhìn cảnh đó mà tôi cứ tưởng tượng mình đang sống trong chế độ phong kiến, giai cấp chủ tớ là việc rõ ràng. http://www.smileycodes.info/emo/mocmoc/17.gif

Không chỉ vậy, mỗi khi nhà nấu gì ngon thì bà chủ đều dặn chừa phần cho tôi và nhờ Mya đem vào phòng đưa tôi đàng hoàng. Trong khi đó, phần cho Mya thì không có http://www.smileycodes.info/emo/kaskus2/bingung.gif

Sau khi đi làm việc từ nhà cô con gái của bà chủ về tầm 9h tối. Mệt mỏi là vậy và chỉ muốn đặt mình xuống giường để ngủ nhưng cô lại không, vì cô phải vào phòng bà massage xoa bóp để cho bà vào giấc ngủ ngon thì cô mới được tắt đèn ngủ.

Nhiều khi thấy người giúp việc ở VN quá sung sướng http://www.smileycodes.info/emo/kaskus2/hoax.gif

Chính vì dân lao động tay chân ở singapore còn sợ sệt, e dè nhiều thứ nên nhiều gia đình còn hành hung, đánh đập họ một cách rất dã man nếu không phục vụ chu đáo. Có một vài bài báo đã đăng hình những nạn nhân bị bầm dập tay chân do gia đình Mã Lai lấy gậy đập, còn nhiều người thì lấy bàn ủi nóng là vào tay của họ khi đang ủi đồ, rất nhiều nhiều sự việc như vậy xảy ra và được đăng báo hằng ngày. Điều này đã tạo nên một làn sóng căm phẫn từ dân lao động và họ bất chấp tất cả để tụ họp lại và biểu tình, đòi hỏi quyền con người và bình đẳng. Chính vì thế, trong 3-4 năm gần đây, chính phủ Sing ra thêm những luật đòi người có nhu cầu tìm giúp việc phải cam kết và bắt phạt nếu như họ cố ý làm tổn thương dân lao động http://i307.photobucket.com/albums/nn293/emonizer/cici/thcici-emoticon-016.gif

Và mình thấy luật ban ra đã được người dân chấp hành một cách nghiêm túc. Họ không còn lên tiếng mắng nhiếc, hành hung nữa mà thay vào đó họ cho hẳn người giúp việc được một ngày vui chơi thoải mái vào cuối tuần với bạn bè. Đó là cái rất hay mà từ trước đến giờ mình rất khâm phục luật của Singapore. Hễ không có thì không sao, mà hễ có rồi thì ai ai đều chấp hành nó một cách nghiêm túc ( ông xã mình là một ví dụ điển hình) http://i307.photobucket.com/albums/nn293/emonizer/cici/thcici-emoticon-003.gif

Quay về với người giúp việc ở VN, thì mình không biết đến khi nào họ mới nhận thức được vai trò trách nhiệm khi đi làm của mình http://www.smileycodes.info/emo/meemo/27.gif

7 nhận xét:

  1. Người giúp việc thì có cả ngàn chuyện để kể hoài mà không hết. Chị cũng nhức đầu vì mấy bà giúp việc luôn, mà bây giờ có phong trào mướn theo giờ đó. Làm được hơn nhưng giá cả hơi cao

    Trả lờiXóa
  2. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

    Trả lờiXóa
  3. Bên blog WTT cũng có topic mấy bài ca về người giúp việc. Nhà em vậy còn đỡ, có mấy mẹ vì mất chủ quan mà bị người giúp việc dọn đồ đi luôn. Cứ như chị vậy mà khỏi lo, 2 vợ chồng và 2 đứa con haha

    Trả lờiXóa
  4. Boi vay tui em chang bao gio cho mu nao vao trong nha. Cho may mu nay vao mac cong phai trong chung con loi ra tieng vao thi the nao cung "gay lon"...hihihi...
    Vo chong em chiu kho tu lam...thinh thoang cung thay met nhung cu thay nhieu chuyen ve may mu nguoi lam thi lai thoi...

    Trả lờiXóa
  5. Đây cũng là vấn đề nan giải cho nhiều gia đình, trong đó có nhà em. Mama em thì thay không biết bao nhiêu người rồi, mà chẳng chọn được ai vừa ý cả. Người nào cũng có một cái tật riêng như nhiều chuyện nè, ăn cắp vặt, dở chứng...Bà chị em sinh em bé, cần người để sai vặt nhưng khi có oshin rồi thì chị ấy bảo mình không dám sai nó nhiều, sai nhiều rồi nó nản không làm. Nên mấy chuyện nặng nhọc thì chị ấy làm, còn chuyện cỏn con thì oshin làm. Vậy mới đau!!

    Trả lờiXóa
  6. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa