Mình chọn đích đến cho bé là đảo khỉ ở cần giờ. Khoảng thời gian đi và về cũng không mệt nhọc cho lắm nên tinh thần ai cũng phấn khởi khi được tận mắt nhìn thấy những đàn khỉ được thả rong. Nói thả "rong" cũng không chính xác lắm, vì chúng sinh sống từ rừng mà. Chúng đi từng bầy cũng có, mà đi riêng lẻ cũng có nhưng điểm chung đó là chúng không hề sợ con người
Bọn chúng rất háo ăn, hễ thấy ai cầm trong tay cái gì mà chẳng biết có ăn được không là chúng chạy đến giật lấy, rồi chạy đi kiếm một chỗ nào đó để kiểm tra xem ăn như thế nào.
Thành quả của chú khỉ này là một thanh chewing gum
Chính vì sự thân thiện nên Abi mới dễ dàng tiếp cận được mà không bị tấn công, nhưng đôi khi chúng cũng tỏ ra cáu gắt nếu ai đó cứ nhìn chằm chằm vào thức ăn của nó
Nhưng ba mình lại là người bị chúng tấn công "hội đồng", vì ông đang mua mấy bịch đậu phộng. Thế là tất xả xông vào, đứa thì nhảy lên đầu, đứa thì nhảy lên vai, đứa thì nhảy lên chân. Cảnh tượng diễn ra rất khủng khiếp nhưng chớp nhoáng làm mình chẳng bấm được pô đó, và vì ông hoảng quá nên quẳng luôn đậu phộng xuống đất. Vậy mà bọn chúng lại đấm đánh nhau để dành thức ăn nên ai cũng nghĩ đám khỉ này đói đã mấy ngày liền
Nhưng để nói bọn chúng đánh nhau để dành thức ăn mà chẳng có tình cảm thì sai hoàn toàn. Mình đặc biệt quan sát những khỉ mẹ rất yêu con của chúng như con người chúng ta vậy. Chúng ôm ấp và đèo những chú khỉ con từ cây này qua cây nọ rất điệu nghệ mà không hề rớt
Những hình ảnh này sao quá đỗi thân thương Một gia đình khỉ gương mẫu gồm khỉ mẹ, khỉ cha và khỉ con
Khỉ ở đây càng ngày càng ít rồi đó chị, chứ mấy năm trước em đi thì khỉ dày đặc luôn, nên cứ nghĩ mình là khỉ chúa kakaka
Trả lờiXóaChị thấy cũng khá nhiều đó chứ, có thể em chưa đi sâu vào bên trong nên mới thấy ít đó
Trả lờiXóa