Chủ Nhật, 10 tháng 10, 2010

Công việc hằng ngày của một "pala ayana".

Một bài post trước đây, tôi từng nói về "milkman" ở Hyderabad. Đây là một hình ảnh quá quen thuộc đối với mọi người dân Ấn, vì thói quen ưa thích của họ vẫn dùng sữa tươi, được vắt trực tiếp từ bò. Nhưng lại quá ít ai biết đến công việc thường ngày của họ, ít ai biết đến cái tên của họ. Họ chỉ quen miệng gọi với cái tên hết sức bình dân "pala ayana"(Telugu) hoặc "Doodhwala" ( Hindi)

"Tôi đi bỏ sữa cho khỏang 70 nhà mỗi ngày và hầu hết họ đều biết tôi, nhưng chẳng ai biết tên thật của tôi là gì", Shiv Shakar Yadav 32 tuổi, nói " Đối với họ, tôi chỉ là một pala". Yadav đã và đang làm công việc này được khỏang 6 năm nay. " Và tôi sẽ tiếp tục công việc này cho đến hết cuộc đời của tôi...vì ngòai nó ra, tôi chẳng biết làm gì hơn để kiếm sống."

Cách đây 12 năm, Yaday đến Hyderabad từ talkie town ở Miyapur, hi vọng sẽ có một cuộc sống tốt hơn so với công việc đồng áng hằng ngày. " Nhiều khi tôi thấy nhớ vợ và 3 đứa con thơ nhỏ tại quê nhà" ông nói tiếp. " Nhưng tôi không có đủ khả năng để mang họ đến Hyderabad. Vì mọi thứ ở đây quá đắt đỏ. Tôi chỉ có thể gởi tiền về để giúp đỡ họ được phần nào."

Một ngày của Yadav bắt đầu từ 5 giờ sáng, ông đạp xe đến những nhà có nuôi bò và bấ đầu vắt sữa, sau đó cho chúng vào những cái bình bằng đồng, cột thật chặc và đặt đằng sau yên của chiếc xe đạp củ kỹ. Ông nhảy lên xe và bắt đầu hành trình công việc giao sữa của mình khi đường phố còn ngáy ngủ.

Một pala vẫn phải làm công việc của mình mặc dù trời đang mưa lũ


"Tôi không biết tên những con đường hay những building, nhưng tôi có trí nhớ khá siêu phàm, tôi chỉ việc đem sữa và đặt ngay cạnh cửa của mỗi nhà . Nhưng cũng có những vị khách dậy còn sớm hơn tôi, và họ đang chờ sẵn sữa tươi ngay cửa. Nếu tôi lề mề trong công việc, họ sẽ lập tức quát tháo vì đã làm trễ cho buổi ăn sáng của họ. Yadav thường kết thúc công việc khỏang 11 giờ trưa, sau khi đã hòan trả lại đồ nghề cho cơ sở chuyên cung cấp sữa tươi, ông đi bộ trở về căn phòng ẩm thấp, đầy chật chội mà ở đó ông phải share phòng chung với 5 pala khác.

"Tôi hầu như nấu ăn tại nhà" yadav nói. " Sống xa gia đình, tôi phải học rất nhiều thứ, bữa ăn của tôi thường là cơm trộn chung với dal, hoặc roti, chỉ thỉnh thỏang hùng tiền với pala cùng phòng để mua gà về làm ăn. Mỗi tháng ông có thể gởi về nhà khỏang 1700 rupees(khỏang 751,000VND) và bản thân ông tiêu vặt hằng tháng cũng không nhiều so với đồng lương ít ỏi 4,000rupees.

Và bắt đầu 5 giờ chiều, ông lại tiếp tục công việc gia sữa cho những nhà còn lại. Mặc dù khá là vất vả, nhưng đối với ông nó vẫn còn khá là nhẹ so với công việc ở quê nhà.

"Tôi không thích phim ảnh. Tôi thường hay đi nhà thờ, cúng viếng đến bhajans". Một người pala gần đó chỉ vào ông vào bảo rằng ông có một giọng hát thật tuyệt vời, chính vì thế mỗi khi có dịp lễ thì ông lại được mời để phục vụ bà con. " Nhưng tôi lại không có thời gian cho các dịp lễ, công việc của tôi là bắt buộc làm hằng ngày, tôi còn không có thời gian cho chính bản thân mình...thì làm sao có thời gian để phục vụ người khác", ông nói với ánh mắt thật buồn.

"Cứ mỗi 14 tháng, là tôi xin nghỉ phép một lần, để được về với gia đình. Đó mới chính là khỏang thời gian tôi thảnh thơi nhất."

2 nhận xét:

  1. Xin chào,
    Mình đã liên lạc bằng email tại địa chỉ ở yahoo của bạn nhưng chưa thấy bạn trả lời. Rất mong nhận được hồi âm của bạn. Tks

    Trả lờiXóa
  2. Thảo làm Hương nhớ tới chaiwala trong Slumdog Millionaire quá, hì.

    T có nhớ H không, viethuong279 ở nhà Ấn đây mà. Chúc Thảo hạnh phúc và vui vẻ trong cuộc sống nhé!

    Trả lờiXóa