Anh đã đi thăm một người bạn vào chiều ngày hôm qua. Và khi anh về nhà thì tôi không quên hỏi anh những chuyện xảy ra ở đó.
"Uhm,khi anh đến nơi thì mẹ bạn anh đang cho anh ta ăn", anh trả lời.
"Anh có nghĩa là mẹ anh ấy đang dọn cơm cho anh ấy ăn hả?".
"Không, mẹ anh ta đút anh ăn bằng tay".
"Vậy bạn anh bao nhiêu tuổi?".
"Khỏang 30 tuổi"
Tôi nhận ra rằng hầu hết các bà mẹ Ấn vẫn còn đút cơm cho con cái bằng tay mặc dù chúng đã qua tuổi trưởng thành. Tuy nhiên, tôi vẫn bị shock khi nghĩ đến điều này.
Biết rằng chồng tôi là người con trai trưởng trong gia đình, anh được đối xử như một ông "vua con". Tôi hỏi anh" Thế mẹ ngưng đút cơm cho anh khi anh bao nhiêu tuổi?"." Khỏang 15 tuổi khi anh thường xuyên không có ở gia đình", anh trả lời. " vậy anh có nghĩ là mẹ còn thói quen đút cho anh khi anh ở cái tuổi 36 không?". Anh cười khì,"sao lại không?, mẹ anh thương anh lắm. Mẹ luôn làm mọi thứ để cho anh hạnh phúc hết". Vâng, điều này là đúng. Tôi không khỏi quên được khỏang thời gian ba mẹ anh qua singapore ở với chúng tôi, cái gì mẹ anh cũng quàng gánh làm cho anh tất tần tật. Ngay cả khi việc đi shopping, tôi bắt anh phải xách túi, mẹ anh xót ruột thương con, sợ con đau nên bà đòi xách giùm anh cho bằng được. Nên đôi khi người đàn ông Ấn thường không được tháo vát bằng đàn ông Việt cho lắm, đó là cách suy nghĩ của tôi.
Uhm, tôi tự hỏi người đàn ông Ấn trưởng thành thực sự là bao nhiêu tuổi. Ở VN, ba mẹ tôi sẽ lên án ngay thói quen này vì cho rằng đó là những người "đàn ông không chịu lớn", không lẽ người vợ sẽ là những người tiếp tục nhiệm vụ này.
Dù sau đi nữa, tôi sẽ không bao giờ để Abi trưởng thành trong môi trường như thế này. Tôi không muốn con tôi trở thành một người đàn ông ỷ lại. Tôi sẽ cố gắng không để cho nó phải nhiễm nhiều tật xấu như tôi bây giờ.
Từ lúc phát hiện ra blog của bạn làm mình sáng mắt ra nhiều điều. Và cũng nhờ vậy mà mình mới biết một sự thật quá đỗi kinh ngạc. Đàn ông Ấn vẫn được Mẹ đút cơm. Thật không thể tin được. Thảo ơi, cố gắng giữ gìn hạnh phúc gia đình nhé, vì đây là quyết định của bạn, nên bạn luôn cần phải bản lĩnh và sống thoáng hơn, chứ cũng đừng logic quá như mình. Theo cách tả của bạn về ông xã, mình thấy ông xã bạn rất tuyệt vời đấy. Nhưng đừng vì thế mà cố gắng ép chồng bạn theo những suy nghĩ của mình, vì hai bạn là hai nền văn hóa khác nhau. Có những điều không thể thay đổi được bạn ạh. Chỉ có điều là bạn hãy học cách chấp nhận khi mình đã cố gắng hết mình mà không đạt được kết quả như mong muốn. Chỉ có vậy mình mới thanh thản và đỡ stress hơn. Cố lên nhé!
Trả lờiXóaem chao chi Thao
Trả lờiXóaChị Thảo ơi! Khi Chị nhân đươc bài này của em thì Chị cho em mail của Chị đi, em có nhiêu chuyên muôn tâm sư riêng vơi Chị lăm, nhưng em ko biêt mail de lien lac vơi Chị. Em cũng yêu môt ngươi ngươi con trai Ân như chị nhưng tụi em ko đuoc kêt cuoc dep như Chị và anh đau. Chị cho gui đen mail của em nha Chị. Mail của em là: rose.khanhhong@gmail.com Em đơi mail của Chị
Trả lờiXóa