Anh và tôi hay đùng đẩy nhau về việc làm công chuyện nhà. Nêu tôi nấu ăn thì anh phải dọn dẹp nhà cửa và ngươc lại. Lúc đầu anh tranh luận với tôi rằng công việc nhà cửa bếp núc là của người phụ nữ, người chồng chỉ có việc đi làm và kiếm tiền. Tôi rất ghét kiểu lập luận quèn này của anh. Vì tôi không muốn cho anh phải mang bệnh làm bếng và quan trong hơn là tôi muốn có quyền bình đẳng trong nhà, không phân biệt đó là công việc của phụ nữ hay của đàn ông. Hễ ai bận việc này thì người kia phải làm công việc kia.
Anh làm nhưng có vẻ hơi miễn cưỡng, anh sợ bạn bè, ba mẹ và người thân sẽ chế giễu rằng anh đang làm việc của đàn bà. Anh càu nhàu, khó chịu nhưng anh rất thích nói ngọt nên mỗi buổi tối khi nằm bên cạnh anh, tôi thường khuyên anh một cách nhẹ nhàng. Anh cần phải học mẫu người đàn ông hiện đại, biết chăm sóc cho vợ con, vì đây mới thực sự là gia đình của anh. Còn những người bạn có ai có thể ăn đời ở kiếp với anh không? Thì tại làm sao anh lại quan tâm đến những lời lẽ của họ. Và những lần như vậy tôi không quên nói với anh rằng" Mỗi lần anh làm một công việc nhà thì em sẽ cố gắng thay đổi và cập nhật thường xuyên những món ăn hằng ngày cho anh". Những lần như vậy tôi được anh hôn trán như một cách cảm ơn.
Lâu ngày cũng thành lệ, bây giờ những công việc nhặt nhảnh trong nhà như vá áo, quét dọn , đỡ đần vợ là anh giành làm với tôi. Anh bảo rằng sẵn tiện tập thể dục, burn calories để ăn nhiều hơn những món ăn do vợ nấu.
mưa dầm thấm lâu ss nhỉ :D
Trả lờiXóađối với mấy anh chàng Ấn này mình phải có cách trị em à, không thôi thì họ còn đùng đẩy cả khối việc cho mình làm đấy chứ
Trả lờiXóa