tag:blogger.com,1999:blog-1967660220036195806.post272438772517234085..comments2023-06-09T04:53:58.604-07:00Comments on Diary of Vietnamese-Indian wife: Chuyện về repairmen ở IndiaAnonymoushttp://www.blogger.com/profile/17865173575169025457noreply@blogger.comBlogger3125tag:blogger.com,1999:blog-1967660220036195806.post-69726008053855710342010-07-07T21:37:40.194-07:002010-07-07T21:37:40.194-07:00Viết nhiều lên bạn. Những bài viết của bạn về phon...Viết nhiều lên bạn. Những bài viết của bạn về phong tục tập quán, tính cách và nền văn hóa Ấn rất hay và xác thực vì bạn là một người Việt sống trực tiếp trong gia đình người Ấn. Mình muốn hỏi bạn một câu thôi, mình có nên tiến xa hơn với người đàn ông Ân không? Vì trước đây mình có quen với anh chàng Ấn đang làm việc ở VN (Hiện tại thì anh đó và mình không còn liên lạc thân mật nữa cách đây khoảng gần 2 tuần). Vì thú thực mình thấy shock ngay lần đầu tiên khi anh ta hẹn hò với mình. Anh ta luôn thay đổi kế hoạch, điểm hẹn, giờ hẹn mặc dù là luôn hỏi ý kiến mình trước nhưng sau đó thì lại muốn mình làm theo ý anh ta. Dường như người Ấn không đáng tin lắm khi lập ra bất kỳ kế hoạch gì, họ luôn thay đổi vào phút cuối và đưa mình vào thế leo cây hoặc thất vọng vì mình cứ nghĩ rằng plan đã fix. Anh ta có một quy định là không tới public places, vì sợ bạn bè và nhân viên ở cty bắt gặp. Có một lần khi đi với mình ra ngoài đường mà anh ta hỏi mình có khẩu trang không cho anh ta mượn. Mình tưởng anh ta sợ bụi cho mình nên nói mình đeo khẩu trang ai dè anh ta lại nói: "I safe myself from my friends and staffs". Lần đó mình cảm thấy bị xúc phạm nặng nề và mình cũng có nói luôn với anh ta rằng: "Most of men have been gone out with me always proud of because I deserve to be treated like that". Nói thật là từ khi mình đi chơi với anh chàng này mình cảm thấy phải hạ mình và thất vọng chưa từng thấy, nhưng không biết sao mình vẫn đi với anh ta dù là anh ta chẳng có gì cuốn hút về hình dáng hay địa vị hay hài hước...Mình cũng rất nóng tính vì chưa từng phải trải qua mối quan hệ nào phức tạp đến vậy, ra đường cứ phải nhìn xuôi nhìn ngược vì sợ người khác bắt gặp. Có lần mình cũng nói thẳng với anh ta rằng: "Noone or nothing can make me scared except I have another boyfriend or husband or I'm a criminal. Why Indians in your company have the authority to interrupt your personal life?". Thực tế thì mình bị cuốn hút vì anh ta nói chuyện rất tự tin, và xuất thân từ một đất nước huyền bí, nên mình muốn tìm hiểu và khám phá. Ở người Ấn, mình bắt gặp một điều gì đó vừa giống với người việt là sống thiên về truyền thống gia đình nhưng lại vượt quá mức vì sự khắc nghiệt trong việc đánh giá phẩm hạnh của người phụ nữ. Nhưng mình cứ hy vọng anh ta là một người có học thức, đã từng qua Mỹ học và làm việc và đi nhiều nơi trên thế giới thì tư tưởng sẽ thông thoáng hơn. Vậy mà, mình luôn cảm thấy ngột ngạt và cảm giác bức bối vì không được đến những nơi đông người. "I've never make a date with King or supper star like you before, so I don't know it's so complicated like this" và mình đã stop vài lần rồi anh ta lại năn nỉ, nhưng lần này, mình phải dũng cảm lên thôi. (Xin lỗi là mình tâm sự quá nhiều chứ không phải commnent)Yumihttps://www.blogger.com/profile/08980413377792399692noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-1967660220036195806.post-83929845500885889452009-12-31T03:44:30.625-08:002009-12-31T03:44:30.625-08:00người ấn cũng vậy đấy bà, họ rất welcome mình nhưn...người ấn cũng vậy đấy bà, họ rất welcome mình nhưng để tiếp xúc nhiều thì khó lắm vì rào chắn là ngôn ngữ rồi nên nói được dăm ba câu là họ không nói nữa. Và chính vì điều đó, họ ngại tiếp xúc với mình. đâm ra mình chẳng thân thiện được với ai và cũng chẳng ai thân thiện được với mình, Để vượt qua được điều này, tôi đang cố gắng hết sức để học tiếng Telugu.<br />bà cũng nên tạo blog đi, viết nên những kinh nghiệm lấy chồng pakAnonymoushttps://www.blogger.com/profile/17865173575169025457noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-1967660220036195806.post-43838993764846183492009-12-30T22:44:11.734-08:002009-12-30T22:44:11.734-08:00Là comment trong bài chứ ko phải quick comment. Để...Là comment trong bài chứ ko phải quick comment. Để tui comment lại thử coi nha. Tui cũng không rành vụ này lắm bà ơi, vì tui ko có viết blog bên Blogger, chỉ tạo account để liên lạc với các bạn trong nhà mình thui hà. Hình như tui quên đăng nhập nên comment ko chịu đi? À còn vụ phụ nữ Ấn khó thân thiện, thì phụ nữ Pak lại khác nha (hay do tui gặp may nên gặp những người dễ gần gũi nhỉ?) Hồi ở bển, tui đi đâu cũng được welcome. Chỉ có những lúc họ xúm vô tám là mình bó tay. Thui kệ đi, vẫn giữ tinh thần cố gắng là được. Happy New Year nha bà!no bodyhttps://www.blogger.com/profile/10097738927785828330noreply@blogger.com